Thứ Bảy, 17 tháng 6, 2023

158- ĐOÀN KẾT THƯƠNG YÊU NHAU - THẤY LỖI MÌNH KHÔNG THẤY LỖI NGƯỜI

 

158- ĐOÀN KẾT THƯƠNG YÊU NHAU - THẤY LỖI MÌNH KHÔNG THẤY LỖI NGƯỜI

(51:45) Trưởng lão: Chúng ta không thấy người xấu mà hãy thấy người tốt. Chúng ta thấy lỗi mình, không nên thấy lỗi người, các con! Nhân quả họ làm, họ phải chịu. Chúng ta không sợ; Luật nhân quả công bằng. Dù họ là ông Trời luật nhân quả cũng phạt ông ta chứ đừng nói rằng ông Trời mà luật nhân quả tha. Không có ai mà luật nhân quả tha hết. Nó là một định luật, một pháp luật công bằng, không ai lo lót nó được! Không nói là tui tiền nhiều mà lo lót; Không đem một nải chuối cúng mà bảo được bình an! Chứ trong chùa các con thấy họ đem nải chuối họ cúng, họ cầu Đức Quan Thế Âm Bồ Tát phù hộ cho họ bình an. Ăn có một nải chuối mà phù hộ bình an? Ăn có một nải chuối mà phù hộ cho họ trúng một triệu, hai triệu bạc? Có không các con? Đi vô bà Chúa Kho, bà Chúa Xứ cầu để mà mua số đề trúng. Có phải không? Cúng một con gà mà muốn cho mình trúng đề thì các con thấy nghĩa lý gì các con? Cho nên ở đây là đạo đức! Những ai làm sai đạo đức là chúng ta điểm mặt ngay liền. Chúng ta không sợ bà Chúa Kho, Chúa Xứ nào hết! Những người này ăn lo hối lộ, lừa đảo người khác, không ai mà chuyển hoá được nhân quả khi chúng ta làm ác! Trừ ra khi chúng ta làm ác thì chúng ta phải chuyển hoá làm thiện thì ác kia mới chuyển, hoạ kia mới hết, chứ không ai cứu chúng ta đâu. Cho nên đức Phật là một người tu chứng, đức Phật xác định rõ ràng: “Các con tự thắp đuốc lên mà đi. Ta chỉ là người hướng đạo, không cứu các con được!” Thế mà bây giờ vô chùa cúng bái cầu Phật cứu khổ. Cứu làm sao?

(53:32) Các con có nhớ lời đức Phật dạy không? Cho nên ở đây chúng ta phải tự thắp đuốc lên mà đi. Thầy chỉ dạy các con tự thắp đuốc lên đi, không dạy các con cầu khẩn ai cả. Các con cầu nơi các con, phải tự tin nơi mình! Mình có đủ sức làm chủ như câu đức Phật đã nói: “Con người là duy nhất làm chủ sanh - già - bệnh - chết.” Lời nói khích lệ, lời nói sách tấn chúng ta tận cùng, làm cho chúng ta đủ niềm tin!

Nhiều khi các con không đủ niềm tin ở mình. Khi gặp tai hoạ, bệnh tật, các con rối, rồi chạy đến chùa đốt hương chỗ ông Phật này, đốt hương chỗ ông Phật kia cầu khẩn phù hộ cho được mạnh giỏi, có không? Rối! Rồi bây giờ tự lực không có nữa, chỉ nương tựa vào quỷ thần này thôi, có đúng không? Chúng ta phải bình tĩnh, tự tin nơi mình, mình sẽ cứu mình! Bình tĩnh, tâm thanh thản, an lạc, vô sự! Tất cả đều do nhân quả, chẳng sợ! Ngay khi tâm các con bình tĩnh thì nhân quả các con chuyển lần và tất cả tai hoạ đều qua rất nhẹ nhàng. Các con nhớ lời Thầy nói; Đó là chuyển nhân quả!

Còn bây giờ rối ren là nhân quả chồng lên nhân quả, tạo cho các con làm điều ác: cắt cổ gà, mua heo quay đến cúng ông thần này, ông thần kia để phù hộ cho tai qua, nạn khỏi; Lật đật chạy kiếm ông thầy bói này, ông thầy bói khác coi thử coi hôm nay thần trùng gì mà đến đây chết năm, bảy người liên tục. các con làm rối loạn! Rồi lại chạy vào trong chùa kia mua bùa chú yểm cha, yểm mẹ mình để cho đừng có lên bắt con, bắt cháu. Trời đất ơi! Cha mẹ mình mà yểm bắt nhốt trong hũ; Rồi dán bùa lại cho đừng ra. các con ở sao mà bất hiếu quá vậy? Có đúng không các con? Những việc làm như vậy là những việc làm sai, không đúng! Mình sợ con cháu mình chết mình bắt hồn cha mẹ mình nhét trong hũ dán lại rồi yểm bùa lại cho ở trong đó tới chết! các con làm chuyện đó có đúng không? Vậy mà các thầy bày điều đó cho các con làm.

Bán bùa - các con biết lá bùa bao nhiêu không? Lá bùa ếm, đây là bùa Ngũ Hành Sơn đây, dán ông Tề Thiên đặng cho núi đè chết. Nghe nói đè được ông Tề Thiên Đại Thánh mà bây giờ nhốt ông cha mình trong đó để không có trùng thì mừng quá chứ gì? Việc làm đó là bất thiện, bất hiếu.

(55:54) Cho nên ở đây nói thẳng, nói thật, không có để những người mê tín lừa đảo chúng ta, không có đồng cốt nào mà gạt chúng ta được, toàn là thứ tưởng; Cho nên phải tin rằng Phật pháp dạy chúng ta, ông Phật dạy chúng ta là đúng, là chân lý, là sự thật của cuộc đời, cho nên chúng ta phải học đạo đức. Đến đây Thầy xin chấm dứt.

Nhớ lời Thầy, tổ chức tổ thọ Bát Quan Trai, tổ nào sinh hoạt tổ nấy; Người trong tổ này không được ở tổ này rồi ngày mai, ngày mốt chạy lại tổ kia nói xấu tổ này. các con không được làm điều đó. Thầy nghe nói vậy là Thầy loại trừ những người đó ra khỏi tổ, không có cho tu theo Phật giáo Nguyên Thuỷ; Phật giáo không chấp nhận những người nói xấu như vậy.

Cho nên hôm nay nhớ kĩ, đoàn kết, thương yêu nhau thì ngày mai Thầy sẽ cố gắng, Thầy thành lập chi nhánh hoặc trung tâm an dưỡng, nơi mà giúp các con được gần gũi đi học tập. Như cô Liên Thanh và mấy cô lớn tuổi được vào cơ quan an dưỡng nghỉ ngơi, để ở nhà cho con cháu làm gì làm: “Tôi vô cơ quan an dưỡng nghỉ ngơi để Thầy dạy tôi học, tôi tu, tôi làm chủ sự sống chết. Mai mốt chết tôi tự tại ra đi; Chứ không khéo, ôm con, ôm cháu thì chắc chắn tôi chết là thương con cháu lắm, đọa địa ngục, tái sanh luân hồi biết chừng nào dứt”. Có phải không? Bởi vì ôm nó riết, rồi chết thì thương nó: “Trời ơi! bà sắp chết rồi, làm sao mà bà ẵm con nữa được!” Còn đứa cháu thì: “Bà ơi, bà! sống gần con chứ bà bỏ con mà đi, Bà ơi, bà đừng bỏ con!”.

Các con nghe mấy đứa cháu, mấy đứa con khi mà người mẹ, người bà sắp chết nó kêu không: “Bà ơi, bà đừng bỏ con!”, trong khi bà sắp sửa bà tắt thở rồi nhưng nó thương bà quá nó khóc. Làm sao cái người sắp chết mà người ta yên ổn được các con? Làm sao yên ổn được? Tình cảm của con người làm sao mà không sống dậy trong lúc bấy giờ; Không có thầy dạy bảo thì làm sao trong giờ phút đó các con bình tĩnh được. Cho nên Thầy dạy các con lúc bấy giờ thanh thản, an lạc, tất cả những sự khổ đau, những sự thương ghét là cái mối dây để chúng ta tiếp tục luân hồi làm con người, làm con vật. Đau khổ vô cùng!

Đến đây Thầy xin chấm dứt. Nhớ đoàn kết thương yêu nhau! Là con người phải biết thương nhau, biết tha thứ những lỗi lầm của nhau, không được trách cứ nhau: “Thấy lỗi mình, không thấy lỗi người!”. Thầy nhắc lại như vậy các con nhớ rằng đó là những hành động đạo đức của một người theo Phật giáo.

(58:28) Phật tử 1: Kính bạch đức Trưởng lão, hôm nay chúng con những cư sĩ miền Bắc có những người đã là đệ tử của Thầy, nhưng có những người vẫn chưa là đệ tử của Thầy, vô cùng hạnh phúc khi được về đây nghe Thầy chỉ dạy cho chúng con về đường lối của đạo Phật. Qua những lời huấn từ của đức Trưởng lão, chúng con hiểu rằng cuộc đời này có khổ chính bởi vì cuộc đời này thiếu đạo đức! Vì vậy mà sau khi nghe lời đức Trưởng lão huấn từ, chúng con hiểu sâu sắc rằng muốn được an vui, hạnh phúc thì phải tu tập, rèn luyện bằng được một nếp sống đạo đức. Nhờ có nếp sống đạo đức, con người mới không làm khổ lẫn nhau, con người mới đem lại sự an vui cho con người và cho muôn loài. Hôm nay, trước những lời huấn từ của đức Trưởng lão, chúng con sẽ nguyện tu tập để sống đúng với nếp sống đạo đức mà đức Trưởng lão vừa chỉ dạy cho chúng con.

Và cũng nhân ngày hôm nay, cũng có rất nhiều Phật tử sau khi được nghe đức Trưởng lão chỉ dạy đã phát tâm xin được quy y đức Trưởng lão, thì con xin kính trình đức Trưởng lão danh sách của những vị Phật tử đó. Và con kính bạch đức Trưởng lão, với lòng hân hoan được đón đức Trưởng lão ra miền Bắc, một số các quý Phật tử có tấm lòng muốn được cúng dường lên đức Trưởng lão. Con xin kính mong đức Trưởng lão từ bi, hoan hỉ chấp nhận ạ.

Trưởng lão: Thầy hoan hỉ tiếp nhận. Và các con xin quy y Thầy thì nên quy y tên tuổi và địa chỉ để Thầy về Thầy cho pháp danh và Thầy viết cho các con cái biện pháp rồi Thầy sẽ gửi về ngoài này thì các con là những đứa con của Thầy. Khi mà Thầy nhận các con làm đứa con của Thầy, Thầy có trách nhiệm phải dạy các con đạo đức. các con sẽ trở thành những đứa con ngoan của Thầy? các con nhớ chưa? Do đó thì các con ráng cố gắng, Thầy sẽ đến thăm Hà Nội và sẽ dạy các con nữa, Thầy không bỏ các con. Vì Thầy đã nhận các con là con của Thầy thì Thầy làm sao bỏ được các con. Cho nên các con cố gắng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

506-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ

  506-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như l...