387- THẾ NÀO LÀ CHỨNG ĐẠO CỦA ĐẠO PHẬT?
(53:45) Trưởng
lão: Dạy con tu chứng quả A La Hán, phải vậy không? Thế nào là chứng đắc
thế nào là chứng quả? Đắc có nghĩa là được, chữ "đắc" tiếng
Hán nghĩa là "được", tức là được quả A La Hán. Chứng quả
là chứng cái quả A La Hán, cho nên chữ "chứng đắc" với "chứng
quả" nó chỉ có một mà thôi. Con hiểu không? Nghĩa là cái người đó
người ta tu, người ta được cái quả của A La Hán, cho nên vì vậy mà người Trung
Quốc họ gọi là chứng đắc. Cho nên hai cái từ nó chỉ là một mà thôi.
Quả A La Hán
có nghĩa là vô lậu, không còn lậu hoặc nữa. Không còn lậu hoặc tức là người ta
không sợ hãi; không còn buồn rầu; không còn lo lắng; không còn sợ hãi, thành ra
đó người ta mới gọi A La Hán. Cho nên cái quả A La Hán nó cũng đơn giản chứ có
gì đâu. Nó là cái danh từ của người Trung Quốc người ta tạm dịch ra theo Phật
giáo, sự thật ra nó là cái quả không chứ không có gì hết. Một người tu tâm vô lậu
rồi thì người ta giải thoát, còn khi mà chứng quả A La Hán là tâm vô lậu, có vậy
thôi chứ không có cái gì khác hơn hết.
Phật tử: Thưa hỏi về thiền định.
(55:01) Trưởng
lão: Con hỏi về Thiền định phải không? Thiền Định tức là chẳng hạn bây
giờ Thầy ngồi ở đây, mà tất cả những sự việc gì ở quanh đây không làm động tâm
Thầy, chứ không phải Thiền Định là ngồi tréo chân kiết già rồi cột cái tâm mình
vào một nơi nào đó, đó là Thiền Định của người Trung Quốc, của Lão Tử, chứ
không phải của Phật giáo. Mình phải phân biệt được của Phật giáo nó khác của
Trung Quốc nó khác. Cho nên Thầy thấy là vì trước kia mình tu theo Phật giáo mà
không ngờ tu là theo Lão Tử của Trung Quốc, cho nên mình lo mình ức chế cái ý
thức của mình, mình cột chặt nó, để cho nó đừng có vọng tưởng…
"Ý
làm chủ, ý tạo tác, ý dẫn đầu các pháp", ý thức của mình đâu thể cho nó tê liệt đâu, phải để
cho nó quán xét cái này cái nọ, cái phải cái trái để cho nó làm chủ được thân
tâm nó. Chẳng hạn như bây giờ con ngồi đây mà người ta chửi con mà con không giận
thì đó là thiền định, mà con tức giận là không phải. Đơn giản Phật giáo nó như
vậy, Phật giáo nó là đạo của con người, ông Phật là con người chứ đâu phải một
bậc Thánh hay một bậc gì đâu; còn Trung Quốc nó lại tưởng đó là bậc Thánh, những
nhà hiền triết như Khổng Tử này kia. Còn Phật giáo mình là của con người, mình
đi tu rồi giải thoát… rất là đơn giản không có khó khăn. Mình sống như Phật là
giải thoát.
Phật tử: Mình tu như thế nào để chứng đạo?
(57:40) Trưởng
lão: Mình tu như thế nào chứng đạo hả? Mình tu mà nghe họ chửi mình,
người ta nói xấu mình người ta nói mình mà mình không giận buồn phiền thì coi
như là giải thoát, đó là chứng đạo. Đạo Phật nó dễ lắm vì nó là trí tuệ mà,
mình tự suy ngẫm lấy mình mình biết mình chứng đạo. Người ta chửi mình không giận,
người ta nói xấu mình mình không hơn thua, mình không buồn phiền ai hết thì đó
là mình chứng đạo. Còn mình còn giận hờn, còn cãi cọ hơn thiệt này kia thì mình
chưa chứng đạo.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét