53- ĐỆ TỬ XUẤT GIA PHẢI GIỮ GIỚI HẠNH
(1:17:58) Trưởng
lão: Hôm nay Thầy xin nhắc thêm cho mấy con nghe về vấn đề đệ tử mà quy y của
Thầy đó. Thì lần lượt Thầy dạy mấy con trên những cái thiện pháp. Mấy con là đệ
tử của Thầy mà. Lần lượt khi mà được Thầy chấp nhận làm đệ tử quy y Tam Bảo,
thì Thầy sẽ dạy cho mấy con, lần lượt mấy con về thăm Thầy, Thầy sẽ dạy mấy con
những cái điều cần thiết cho người Phật tử đi theo đạo Phật phải sống như thế
nào cho đúng những cái hạnh của người Phật tử.
Cho nên mấy
con được quy y với Thầy rồi, thì lần lượt mấy con sẽ về và đồng thời sẽ được Thầy
trực tiếp, mà nếu mà có những cái lớp học Thầy sẽ dạy những cái đạo đức cho những
người đệ tử của Thầy là cư sĩ. Đó mấy con nhớ chưa?
Cái thứ hai
là những người mà xin Thầy để làm Bổn sư dạy cho họ xuất gia hay là những người
đệ tử xuất gia. Những người đệ tử xuất gia với Thầy rất khó mấy con, không phải
dễ.
Cư sĩ thì dạy
mấy con lần lượt từng những cái thiện của năm giới. Nhưng mà người đệ tử xuất
gia nó phải thọ mười giới mấy con. Ăn một ngày mà ba bữa là với Thầy không được
rồi, nó khó hơn. Cất giữ tiền bạc là không được, y như Thầy bây giờ đi ra không
cất giữ tiền bạc, mà muốn đi ở đâu cũng vậy. Nghĩa là Thầy ra đường Thầy đón
xe, xe này từ chối Thầy xin quá giang chứ Thầy không trả tiền. Thầy đâu có mang
tiền theo.
Cho nên Thầy
đến bến xe, Thầy xin cho Thầy đi về thành phố, mà xe này nó chật quá, không
cho. Mặc dù nó không chật, nhưng mà từ chối Thầy, nó không cho, thì Thầy đến
xin xe khác.
Nghĩa là đối
với một người tu sĩ không vội vàng. Xe này không cho thì ở đó, xe khác không
cho ở đó, cứ ở đó chờ xin hoài, chừng nào cho thì mình đi, chứ không ép ai.
Mình xin mà, đi xin mà thì Thầy nói như thế này. Qua kinh nghiệm của Thầy rất
là rõ ràng, Thầy chỉ cần xin cái xe đó thôi, nhưng mà cái xe, cái ông chủ xe,
cái ông lơ xe đó không cho, nhưng mà người Phật tử họ sẽ mua vé xe cho Thầy đi.
Không, cái điều đó là hẳn nhiên. Cho nên đừng có mang tiền theo mấy con. Những
người đệ tử mà xuất gia như Thầy đừng có mang tiền theo. Đó là phạm cái giới cất
giữ tiền bạc.
Ở đây không
cất giữ tiền bạc mấy con. Nhưng vẫn đi đường, chỗ này đến chỗ khác được. Nhưng
phải biết rằng mỗi khi người ta cho mình đi như vậy, tốn hao tiền bạc. Cho nên
mình đi là phải có sự cần thiết mới đi. Còn không cần thiết không đi, ta bà
không đi, gọi là đi hành đạo mà đi chơi đó thì không được. Nhiều khi quý thầy
đi chơi, rồi Phật tử phải cho tiền, bỏ tiền trong túi phạm giới tất cả hết.
(1:20:35) Còn
ở đây qua kinh nghiệm của Thầy, thì xin xe này không được, Thầy đến xe khác
xin. Cứ xe này chạy rồi, đến xe khác. Người ta thấy Thầy đứng đợi suốt ở bên bến
xe, người ta không nỡ tâm mấy con, người ta sẽ giúp Thầy.
Cho nên từng
đó mà Thầy thấy mình chỉ bền chí tu tập, đi xin là đi xin. Người không cho thì
người khác cho. Lấy kinh nghiệm đó Thầy khuyên quý thầy nên giữ gìn cái hạnh của
mình, đừng nên cất giữ tiền bạc.
Mười giới Sa
di thì Thầy đã viết rất rõ. Mười Thánh đức Sa di, tức là bậc Thánh rồi. Chúng
ta là người xuất gia là những bậc Thánh rồi. Cho nên chúng ta phải giữ đúng cái
hạnh của người Thánh.
Người phàm
phu thì đi phải cất giữ tiền bạc. Còn cái người xuất gia thì không cất giữ tiền
bạc, không ăn phi thời. Đến rồi quý thầy, đến rồi cũng mua bánh mì theo, ngồi
trên xe ăn, nhất định là không ăn phi thời. Đói chết bỏ, chứ nhất định không ăn
trên xe. Các con nhớ những cái điều mà Thầy dặn. Những người xuất gia đối với
Thầy là đệ tử.
Hôm nay mấy
con nhớ kỹ, muốn xuất gia làm đệ tử mà của Thầy xuất gia, thì tất cả những oai
nghi này và 250 giới, 348 giới Tỳ kheo được học tập kỹ lưỡng những oai nghi tế
hạnh trong giới luật này. Nó là đức hạnh của người xuất gia mấy con, chứ không
phải là giới luật suông đâu. Nó không phải bắt buộc chúng ta giữ một cách khô
khan.
Đến đây hết
giờ rồi, Thầy xin trở về, mấy con đứng dậy và Thầy chào mấy con.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét