56-PHÁP NHƯ LÝ TÁC Ý
Cái đầu
tiên, chúng ta lắng nghe ác pháp là như thế nào? Nó làm cho tâm chúng ta lo lắng,
nghĩ ngợi, thương ghét, nhớ gia đình nọ này kia. Rồi còn lo sự mình tu tập còn
thiếu sót, chưa có làm xong điều này, thế kia, thôi để về giải quyết bằng cách
này cách kia. Các điều đó đều là ác pháp, nó làm cho tâm chúng ta động. Cho nên
chúng ta phải ly nó, lìa nó ra bằng phương pháp Như Lý Tác Ý, chứ không phải ngồi
ráng cho hết vọng tưởng. Các con phải biết vọng tưởng, bởi vì tất cả những niệm
khởi là vọng tưởng, nó là cái ý thức của chúng ta, nó là cái trí tuệ của chúng
ta, cho nên chúng ta không diệt nó.
(05:00) Mà
khi mà cái tâm của chúng ta bất động tâm thanh thản, thì cái đó nó trở thành Tuệ
Như Ý Túc, trí tuệ Tam Minh. Mình diệt hết cái ý thức của mình thì mình trở
thành không, cây đá. Nó đâu có hoạt động, nó đâu có suy nghĩ, nó đâu có biết gì
đâu. Cho nên hàng ngày mình tác ý để trở thành cái ý thức lực. Khi cái ý thức của
chúng ta trở thành cái Ý Thức Lực rồi, thì bắt đầu chúng ta muốn biết cái gì,
thì cái tuệ của chúng ta sẽ biết hết. Đó là cái ý thức lực của chúng ta. Còn nếu
mà chúng ta sai thì chúng ta tu tập không tới đâu. Nội cái ức chế ý thức mà
không vọng tưởng thì mấy con thấy cũng vất vả lắm, nói gì khi mà nó lọt vô tưởng
thì nó đi tới đâu? Khi ý thức không làm việc thì Tưởng thức của mấy con sẽ làm
việc. Rồi có một chút ít điều kỳ lạ, những cái lạ lùng thì mấy con coi đó là thần
thông do Tưởng nó lưu xuất ra đó mà. Thì cái đó không phải là cứu cánh của mấy
con. Cái cứu cánh của mấy con là mấy con muốn chết hồi nào thì chết, muốn sống
hồi nào thì sống. Bệnh đến trên thân thì mấy con đẩy lui, tác ý đuổi đi bằng Ý
Thức Lực.
(06:16) Trong
cái số mấy con hiện giờ có một số người có thân đau nhức chỗ này, các con chỉ cần
tác ý, thì thấy cái cơn đau nó giảm xuống, nó giảm. Đó là có Ý Thức Lực, nhưng
mà nó có một chút xíu lực, nó đẩy lui được bệnh. Chứ còn bây giờ mấy con bảo nó
tịnh chỉ hơi thở, bỏ thân này đi, nó chưa làm được. Cho nên trong cái sự tu tập,
Thầy nhắc nhở mấy con phải dùng pháp Như Lý Tác Ý hàng ngày, chứ không được ức
chế tâm. Có như vậy, tu tập mới không sai, chứ không khéo cứ theo cái hơi thở
nhiếp tâm như thế này, nhiếp tâm như thế khác, tu tập như vậy thì chết rồi sao.
Thầy đọc bức
thơ, Thầy thấy mấy con tu, trình bày lại sự tu tập của mấy con hoàn toàn là
sai, tu như vậy là chết. Đợi mà mấy con tu tới khi ý thức hoàn toàn không làm
việc, mấy con lọt vào trong Không Tưởng rồi sao. Nó không phải nằm ở trong cái
không ngơ đâu mấy con, nó lọt ở trong Tưởng rồi, thì cái Tưởng của mấy con sẽ
hoạt động, chừng đó mấy con không còn bình thường, như mấy người khùng không
còn bình thường.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét