70-PHÓNG DẬT QUA GHI CHÉP, VIẾT THƠ
(34:57) Thí
dụ như bây giờ có một cái niệm khởi trong đầu, tác ý: “Đi, chỗ này là chỗ
tâm bất động, không có cái niệm nào vô đây”, thì tự nó, nó cuốn gói đi à. Rồi
Thầy ngồi im, một hơi có niệm khác khởi lên, đuổi nữa, cả ngày không biết đuổi
bao nhiêu lần, kệ nó, không biết, không cần biết. Không có phải Thầy ghi sổ đây
là lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba, một ngày Thầy đuổi một trăm lần, hay
một trăm hai chục lần. Không ghi gì hết, bao nhiêu cũng được, miễn có thì đuổi,
không có thì thôi. Còn ghi chép thì mấy con biết đây là phóng dật, tức là ghi
chép là phóng dật.
Các con cứ
nghĩ đi, mình không đi ra ngoài kia nói chuyện, nhưng bây giờ ngồi viết bức
thư. Vậy là phóng dật chứ sao, viết thơ cũng phóng dật chớ, dẹp cái tật viết
thư này đi. Có gì sai hay không hiểu gì đó, thì cứ đến hỏi. Ở đây, bên nữ thì mấy
con hỏi cô Trang, bên nam thì hỏi chú Mật Hạnh. “Không biết con tu có đúng
hay sai. Bây giờ con xin phép gặp Thầy lúc nào giờ nào nhu vầy nè, thì Thầy sẽ
cho biết giờ đó sẽ gặp Thầy ở trong thất". Rồi Thầy sẽ kiểm tra lại
mấy con. Các con hiểu không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét