88-KIÊN TRÌ TU TẬP MƯỜI CHÍN ĐỀ MỤC
(01:29:50) Ông
Phật ổng nói tôi dạy Mười chín cái Đề mục như vậy nó đủ rồi; sao giờ thêm cái
pháp Thân Hành Niệm, thêm cái pháp Tứ Niệm Xứ, tùm lum như vậy. Trời đất ơi nó
lộn lung tung rồi. Con hiểu không? Vì vậy, con hãy chấp nhận Mười chín cái Đề mục
cái Định Niệm Hơi Thở.
Tu đợt thứ
nhất rồi thì tu đợt thứ hai, thứ ba, thứ tư, cho đến mười lần trong Mười chín
cái đề mục Định Niệm Hơi Thở. Như vậy là con phải giam mình ở đây khoảng hai
năm trời mấy tu tập xong Mười chín cái đề của Định Niệm Hơi Thở. Hai năm trời
mà chứng đạo cũng đâu có lâu. Nhưng mà đừng lấy cây viết mà viết cái này cái
kia, con bị phóng dật rồi đó. Cứ ôm pháp mà tu, đợt này rồi tới đợt khác. … bởi
vì nó đã viết thành sách.
Con cứ đọc ở
trong đó rồi tu tập lần lượt, nó có những cái điều kiện gì là do mình tu tập
sai ở trên Thân Hành Niệm, còn không sai thì không bao giờ nó có những cái niệm
như nó nhức chỗ này, nó nặng đầu, nó đau chỗ kia, hoặc mình thầy những hiện tượng
sắc này, sắc kia. Đó là tại vì ức chế, nên nó sai, không đúng ở trên cái phương
pháp Định Niệm Hơi Thở.
Định Niệm
Hơi Thở dạy mình rất rõ ràng: “Hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi
biết tôi thở ra”, rồi hít vô thở ra. Rồi tác ý nữa, rồi hít vô thở ra. Đó
là nhiếp tâm. Còn an trú là mình an trú năm hơi thở.
“Hít vô tôi
biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra” thì đó là nhiếp tâm.
Còn “An tịnh
tâm hành tôi biết tôi hít vô, an tịnh tâm hành tôi biết tôi thở ra”. Rồi
hít vô, thở ra được một hơi thở cho đến năm hơi thở, tức là an tịnh được cái
tâm của mình trên hơi thở, không tác ý nữa. Các con hiểu không?
Bây giờ tới
đề mục “Quán ly tham tôi biết tôi hít vô, quán ly tham tôi biết tôi thở ra”,
thì lúc bấy giờ con hít vô thở ra năm hơi thở để cho nó tự nó ly tham. Bây giờ
tới trưa nó cũng không muốn ăn nữa thì nó ly cái tham ăn của con. Mừng quá, nó
đỡ tốn bữa ăn. (Thầy cười) Rõ ràng là tại con tu.
Rồi bây giờ
“Quán đoạn diệt tâm tham tôi biết tôi hít vô, quán đoạn diệt tâm
tham..”, chứ không phải ly tham mà còn đoạn diệt. Rồi còn phải từ bỏ: “Quán
từ bỏ tâm tham tôi biết tôi hít vô, quán từ bỏ tâm tham tôi biết tôi thở ra”.
Biết bao nhiêu cái đề mục của Định Niệm Hơi Thở, mà con tu theo đó thì nó căn bản
vô cùng.
(1:32:36) Nó
đâu có cái gì đâu mà khó đâu. Tự nó ly tham, sân, si, mạn, nghi, ngũ triền cái,
nó ly sạch. Nó không còn lo gia đình, nó không còn nghĩ cái gì về gia đình, nó
không còn ái kiết sử gì trong đó nữa, ái kiết sử nó đều bứt sạch. Mà mấy con
còn nghĩ nhớ gia đình, lo làm cái gì đó là mình chưa bứt sạch. Chưa tới được sự
giải thoát.
Cho nên mấy
con đừng ghi chép gì hết. Con thấy cái duyên mình tu về Định Niệm Hơi Thở, ôm
(tu). Định Niệm Hơi Thở thì Thầy đã nói với mấy con, tu đợt thứ nhất thấy nó giảm
được cái tâm của mình, nó giảm được một số niệm thì đợt thứ hai, đợt thứ ba, đợt
thứ tư, cho đến đợt thứ mười, mười lần tu Định Niệm Hơi Thở, mà mỗi lần phải đi
suốt cả 19 cái đề mục của nó. Mấy con tu mà ngồi trong thất tu mà còn tu không
hết chứ ở đó, nhiều quá đi. Có đâu mà mấy con tu pháp này đến pháp kia nữa.
Hễ nó buồn
ngủ - mình đi Thân Hành Niệm, tác ý "với tâm định tỉnh, tôi biết tôi
hít vô, với tâm định tỉnh, tôi biết tôi thở ra", rối hít vô chậm.. chậm..
chậm.. chậm, thở ra chậm.. chậm.. chậm.. chậm.. coi ông nội nó ngủ được không.
Mấy con cứ tập đi, nó buồn ngủ, mấy con thở thiệt chậm coi nó có ngủ được
không. Ngủ sao được! Đức Phật đã dạy: “hít vô dài, tôi biết hít vô dài, thở
ra dài tôi biết tôi thở ra dài”.
Mà nó vẫn
còn buồn ngủ nữa thì mấy con hít vô thở ra, hít vô thở ra làm như cái ống thổi
lửa, hít lia lịa coi nó có ngủ được không. Ngủ sao được. Đức Phật đã trang bị
cho chúng ta phương pháp Định Niệm Hơi Thở rất sát sao. Mấy con thấy không, nó
có đủ pháp rồi, chỉ mấy con không biết tu thôi.
(01:34:28) Phật
tử: (thưa hỏi)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét