Thứ Năm, 15 tháng 6, 2023

16- LÀM CHỦ SỐNG CHẾT

 

16- LÀM CHỦ SỐNG CHẾT

Cho nên có nhiều người dùng hơi thở để tu tập, để hoàn toàn ý thức không khởi vọng tưởng thì người đó lọt trong không tưởng. Bởi vì ý thức không có thì nó phải lọt vô "không tưởng" chớ sao. Tưởng, không tưởng nó đâu có phải không như vậy cho chúng ta đâu. Vô đó mười sáu loại tưởng xuất hiện. Ngồi không nó không có ý thức, nó không còn hoạt động nữa thì thế giới tưởng xuất hiện. Một là chúng ta thấy cảnh giới Cực Lạc Tây Phương. Hai là chúng ta thấy được trạng thái "không" của nó gọi là Phật tánh. Chúng ta sẽ thấy được Phật tánh mà. Bởi vì trong kinh Pháp Bảo Đàn, ngài Huệ Năng dạy: “Chẳng niệm thiện niệm ác, bản lai diện mục hiện tiền”. Đầu chúng ta không còn niệm nữa thì bản lai diện mục hiện tiền. Bản lai là Phật tánh, kiến tánh thành Phật, đó là Thiền Tông. Ý thức dừng tức là bắt buộc dừng.

Còn đạo Phật dạy chúng ta không dừng ý thức, "Ý làm chủ ý tạo tác ý dẫn đầu các pháp". Cho nên chúng ta muốn nhập định nào đều qua ý của chúng ta, chớ không phải ngồi hết vọng tưởng là Thiền Định.

Đây Thầy nói như thế này, muốn nhập Sơ Thiền, một người mà có đủ Định Như Ý Túc, định như ý muốn mà, ý mình muốn mà. Ly Dục Ly Ác pháp ra lệnh liền tức khắc "Ly Dục Ly Ác Pháp nhập Sơ Thiền" thân tâm lúc bấy giờ hiện rõ năm chi thiền của Sơ Thiền. Mà nếu nhập Tứ Thiền thì chỉ cần ra lệnh "Tịnh chỉ hơi thở nhập Tứ Thiền" thì ngay đó hơi thở nhẹ nhàng một lúc thì dừng mất đi. Cả thân tâm này đều ở trong trạng thái Tứ Thiền, không thở. Mấy con thấy Thiền Định của đạo Phật rất tuyệt vời!

Cho nên mấy con đọc lại trong kinh Niết Bàn, khi Phật mà muốn nhập Niết Bàn, đâu phải lấy, đâu phải lấy vải hoặc lấy đồ bịt miệng mồm mình không thở để rồi chết đâu, không phải. Đức Phật ra lệnh: "Tịnh chỉ hơi thở nhập Tứ Thiền" thì ngay đó đức Phật tự nhiên nằm kiết tường. Tự nhiên ra lệnh nhập Tứ Thiền bảo: "Tịnh chỉ hơi thở" thì hơi thở lần lượt nhẹ nhàng và thân tâm của đức Phật vào Tứ Thiền. Khi đó vào Tứ Thiền thì hơi thở không thở nữa. Từ trong Tứ Thiền đức Phật mới xuất ra khỏi Tứ Thiền để ở trạng thái tâm bất động. Mà khi ở trạng thái tâm bất động đó là Niết Bàn. Cho nên xuất ra khỏi Tứ Thiền thì vào Niết Bàn bỏ xác thân. Mọi người, người ta đem thiêu đốt. Các con thấy đơn giản, quá đơn giản!

(44:38) Mọi người trước mặt Thầy, quý phật tử người nào cũng có thể làm được, nhưng chịu khó tập chút xíu mấy con. Chịu khó tập một chút là mấy con sẽ làm được. Tịnh chỉ hơi thở không phải khó. Tịnh chỉ hơi thở bằng cái lệnh của ý thức, ý của chúng ta mà. Định Như Ý Túc mà, định như ý muốn mà. Cho nên mình ra lệnh nó, nó tịnh chỉ. Còn mấy con bảo, bây giờ mấy con bảo: "Hơi thở tịnh chỉ ngưng đi". Sao lại nó không chịu ngưng? Là tại mấy con chưa có tập. Các con hiểu chưa? Chớ mấy con tập là cái ý của mấy con có lệnh.

Bởi vì Thầy nói phải tập như thế nào? Bây giờ mấy con biết là vọng tưởng mấy con nó nhiều lắm, nó nhiều như cát ở trên sa mạc. Mà hàng ngày mấy con dùng cái câu tác ý, mỗi một niệm khởi ra mấy con tác ý: "Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự, đi! Niệm nào cũng phải đi!” Phải không? Thì nó lặng lẽ trở lại. Mà bây giờ các con tác ý như vậy mà cho đến khi trong tâm mấy con ngồi đây mà im phăng phắc không niệm, thì cái lực của tác ý mấy con bao nhiêu trăm ngàn triệu lần của câu tác ý không? Cho nên nó mới trở thành cái lực, chớ đâu phải tác ý một câu như Thầy rồi nó có lực được. Mà nó, do đó nó nó tác ý để cho tâm nó được bất động. Cho nên nó tác ý rất nhiều, có một niệm nào khởi ra nó tác ý, có một niệm nào khởi ra tác ý.

Thí dụ như bây giờ nó bị hôn trầm, thùy miên nó cũng tác ý: "Tâm thanh thản, an lạc, vô sự"hoặc là "Tâm tỉnh thức không được hôn trầm, thùy miên". Tác ý: "Tâm định tĩnh không hôn trầm, thùy miên". Nhắc cái tâm nó được định tĩnh, nó nhắc cái tâm nó sáng suốt, nó nhắc cái tâm nó đừng hôn trầm thùy miên.Thì cái câu tác ý đó nó cứ nhắc nhắc cho đến khi tâm nó hoàn toàn không hôn trầm thùy miên. Bây giờ nó cứ nó lặng lặng nó muốn ngủ chứ gì? Mấy con cố ý tác ý, tác ý hoài "Tâm thanh thản, an lạc, vô sự". "Tâm bất động, không hôn trầm thùy miên" . "Tâm sáng suốt không hôn trầm, thùy miên". Các con nhắc hoài câu đó, nhắc hoài.

Cho nên mấy con nhớ cái câu mà tác ý của mấy con, nhờ nhắc nhiều lần mà nó trở thành ý thức lực. Sau này nó mới có đủ, nó mới có được Tứ Thần Túc của nó, Tứ Như Ý Túc của nó, chớ đâu phải là nhắc một lần được mấy con. Cho nên mấy con siêng năng mấy con tập luyện, mà chỉ có cách thức, cách thức tập luyện là chúng ta phải sống độc cư, sống một mình. Chớ mấy con tác ý một hơi rồi ra mấy con tiếp duyên nó không có lực đâu. Nó loãng mất đi, nó không có cô đọng được.(47:25)

Cho nên vì vậy mà những quý thầy mà đến đây xin Thầy để tu tập, mà vào ở trong thất. Thầy cho bảy ngày trong thất, không được nói chuyện bất cứ một người nào. Nhưng bảy ngày mà nói chuyện, đi tìm người này người kia nói chuyện, Thầy thấy người này không tu được. Nó là đầu tiên. Rồi nếu mà bảy ngày được, Thầy cho lên nửa tháng độc cư. Cố gắng ráng độc cư cho được nửa tháng, mà được nửa tháng rồi, Thầy sẽ cho tăng lên một tháng. Rồi từ một tháng tăng lên ba tháng. Qua cái hạnh độc cư thôi đã xác định cái người tu theo đạo Phật được hay không được. Nó dễ lắm mấy con. Cho họ vô độc cư, họ cô đơn, họ buồn bã, họ khoái nói chuyện lắm. Cho nên họ thích đi kiếm người khác nói chuyện. Hoặc là họ ở trong thất như thế này họ nhìn qua thất người khác. Đó là cách cô đơn, mà họ sống cô đơn họ chịu không nổi thì không thể nào tu tập được. Đạo Phật rất thật.

Cho nên xét qua những người quyết tâm tha thiết tu tập là phải tha thiết sống hạnh độc cư.Trước kia có người hỏi Thầy bí quyết thành công của sự tu tập theo đạo Phật là cái gì? Thầy nói, Thầy tuyên bố với họ đó là hạnh độc cư. Người nào độc cư được là người đó sẽ tu chứng đạo làm chủ được sanh già. Người nào độc cư không được là người đó sẽ tu không chứng đạo, các con nhớ điều này. Cho nên ở đây trong con đường đạo Phật không có khó quá. Chúng ta ráng tu, tu từ tháng thứ nhất cao lắm mấy con sẽ tu bảy tháng.

Thôi Thầy nói như thế này, trong cuộc đời của mấy con đi học bao nhiêu năm tháng mấy con mới đỗ tiến sĩ, mà mấy con chỉ lấy cái nghề đi ra làm cho cuộc sống của mình thôi. Còn cái này tu tập có bảy tháng mấy con làm chủ được sự sống chết của mấy con. Hạnh phúc vô cùng đâu phải pháp Phật khó. Chính sự học của các con mới khó, nó đòi hỏi mấy con phải có một thời gian quá dài, hai mươi mấy năm. Còn đạo Phật đâu có đòi hỏi mấy con phải tu hai mươi mấy năm, ba chục năm đâu. Chỉ có bảy tháng thôi mà làm chủ được sự sống chết.Thế mà mọi người theo Thầy, không biết là tu bao lâu rồi mà Thầy nói tu kiểu gì.

Nhưng mà Thầy dạy rất rõ mà:"Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự" thì cứ tác ý mà giữ gìn nó, không lẽ có bấy nhiêu đó mà ở trong đó tu cái gì đây? Thế mà không đạt được là tại tu sai. Tại vì các Thầy bị ảnh hưởng của giáo phái của các giáo pháp của ngoại đạo. Ngồi họ ức chế ý thức. Chỉ tu để làm cho ý thức không còn có khởi vọng tưởng chớ gì? Quý Thầy cứ nghĩ đó là chứng đạo. Đó! Mấy Thầy đã tu sai cái chỗ đó mà từ năm này tháng kia, quý thầy không làm chủ được sự sống chết. Quý thầy cứ nghe lời Thầy, đừng có ảnh hưởng các cái pháp môn khác.

(50:52) Bởi Đức Phật dạy rất rõ: “Có như lý tác ý lậu hoặc chưa sanh sẽ không sanh mà sanh thì bị diệt”. Mà lậu hoặc là sự đau khổ chứ không phải bảo chúng ta dừng ý thức. Mấy con thấy rất rõ mà. Đức Phật dạy trong kinh Lậu Hoặc cái câu nói rất cụ thể, rất rõ ràng. Cho nên trên sự tu tập, chúng ta phải tu cụ thể rõ ràng đúng như lời đức Phật dạy. Đừng có tu theo các cái pháp mà các tổ người ta kiến giải ra theo cái sự tu tập gì. Nhưng người ta có làm chủ được sự sống chết đâu. Các tổ có làm chủ được sự sống chết đâu.

Ngài Vũ Khắc Minh, Vũ Khắc Trường ở ngoài chùa Đậu ngoài Hà Nội, Ngài để lại nhục thân tưởng là Ngài tu chứng sao? Ngài lọt trong không tưởng quá cái thời gian Ngài ra không được, Ngài chết trong không tưởng. Cái đó là không tưởng. Mà khi lọt vào trong không tưởng thì chúng ta để lại nhục thân nó có hôi thúi sao? Bởi vì nó không mà. Còn đạo Phật đâu có cái kiểu mà để lại nhục thân đâu. Ông Phật ông có để lại nhục thân không? Ông nhập diệt bằng cái sức Thiền Định để tịnh chỉ hơi thở. Rồi xuất ra khỏi cái trạng thái của Tứ Thiền tịnh chỉ hơi thở để vào Niết Bàn. Do đó thân của Đức Phật người ta đem thiêu đốt mà. Chứ đâu phải để biểu diễn cái thân của chúng ta tu Thiền Định để mà để lại nhục thân cho người ta đến chiêm ngưỡng đó sao.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

506-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ

  506-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như l...