169- GIỮ GÌN NĂM GIỚI
(39:42) Bây
giờ mấy con thọ Bát quan trai, là tại mấy con tập giữ gìn tám giới thôi chứ gì.
Cái ngày đó thì tu các cái pháp như tập đi kinh hành này kia nọ để phá hôn trầm
thùy miên, để ngồi hít thở tập nhiếp tâm này kia. Điều đó thực sự ra, những cái
người mới tu tập cho làm quen với Phật pháp thôi. Chứ khi một thời gian trong
ba lần, năm lần mà Thọ Bát Quan Trai rồi thì dẹp không thọ Bát quan trai. Ngày
nào cũng thọ Bát quan trai, không lẽ mình là phật tử mà còn đi ăn thịt chúng
sinh nữa sao, không lẽ là người Phật tử mà không giữ gìn được năm giới này sao?
Bởi vậy cái
người nào mà Thầy đã cho một cái thẻ, mà đã xin Thầy mà làm, đã quy y, thọ Tam
quy ngũ giới, có cái thẻ, cái thẻ như giấy chứng minh của mấy con đó, là cái
người đó phải giữ gìn năm giới Thầy mới cho.
Còn cái điệp
phái mà để ghi y cho mấy con là tạo cho mấy con gieo duyên với Phật pháp. Chứ sự
thật ra mấy con đến quy y tam bảo, quy y Phật, quy y Pháp, quy y Tăng, nhưng mà
sự thật ra thì năm giới mấy con không trọn, vẫn nói láo mấy con, người buôn bán
vẫn nói láo chứ không có đâu… Phải không, Thầy nói thật sự mà mấy con.
(41:02) Cho
nên trong cái sự tu tập mà, khi mà một cái người đệ tử đến xin Thầy mà quy y,
thầy cho y để gieo duyên thôi, chứ chưa cho thẻ đâu mấy con. Mà Thầy biết cái
người đệ tử đó, là người giữ gìn trọn vẹn năm giới rồi, thì Thầy làm cho một
cái thẻ, các con xứng đáng là một người cư sĩ đệ tử của Phật. Còn Thầy chưa cho
là mấy con chưa xứng đáng đâu, mấy con còn phạm giới, còn phạm năm giới. Cho
nên bây giờ hỏi cái thẻ mà Thầy chứng nhận cho mấy con, mấy con có không?
Thầy Chân
Giác: Chưa có
ai có hết. Tức là Thầy trợ duyên với cư sĩ, gieo duyên…
(41:49) Trưởng
lão: Còn một cái người mà xuất gia, mà tu học, mà có được cái thẻ vàng
Thầy cho là cái người đã làm chủ được sự sống chết rồi, chứ không phải dễ đâu mấy
con. Muốn chết hồi nào thì chết, muốn sống hồi nào thì sống. Là cái người đó cầm
cái thẻ đó, là đủ biết là cái người đó đủ khả năng rồi, còn chưa có cái thẻ đó
thì chưa. Còn cái thẻ của người cư sĩ màu xanh, nó màu xanh, là của người cư
sĩ, mà cái người mà giữ gìn năm giới cư sĩ mấy con, giữ gìn năm giới là có thẻ.
À, hôm nay các con đến đây xin Thầy một cái thẻ, con đã giữ gìn trọn vẹn năm giới,
con nói vậy chứ chưa tin đâu, Thầy sẽ nghiệm ngay liền, rồi cấp thẻ. Bởi vì cái
người đệ tử của Thầy, nó phải từ trong ra ngoài nó đều phải y như nhau, nó mới
chứng nhận, nhận ra cái thẻ mà Thầy cấp là đệ tử của Thầy thì nó trước mặt cũng
như sau lưng nó không có sai, nó đúng là người đệ tử. Không làm đệ tử Phật thì
thôi, làm đệ tử Phật thì làm cho đúng. Đó tôi làm, tôi cũng làm đệ tử của Phật,
nhưng mà sự thật ra nói là một cái danh từ nhưng mà cái đời sống của mình nó
chưa phải, chưa có đúng. Cho nên là nó chưa được cấp thẻ…
(43:22) Nói
chung là Thầy tạo cái duyên, để cho được cái người nào theo đúng con đường của
đạo Phật, là phải đúng, phải như vậy mới được mấy con. Khi mà nhận cái thẻ đưa
ra là mọi cái người Phật tử biết là người này đã giữ trọn vẹn, không có sai.
Coi như là cái người gương mẫu cho những người khác, thấy người đó có cái thẻ
là cái người đó làm gương mẫu cho mình, mình hãy bắt chước cái người đó để giữ
gìn năm giới thế nào, để sau đó mình cũng giống như người đó, làm con người
gương mẫu.
Thế cho nên
hôm nay mấy con về nhớ lời nói của Thầy, không gặp Thầy nhưng sẽ gặp Thầy ở Tâm
bất động, thanh thản, an lạc, vô sự. Thầy ở trong trạng thái đó, muốn lúc nào
cũng có Thầy hết. Các con muốn giao cảm mấy con, con người mình người ta nói thần
giao cách cảm, có chứ không phải không mấy con, người ta không hiểu người ta gọi
tâm linh, chứ sự thật ra chúng ta tương ưng. Các con ở trong một trạng thái với
nhau chúng ta sẽ giao cảm nhau. À các con bây giờ muốn gặp Thầy, hoặc là gặp những
gì khó khăn, mấy con nói: “Thầy cứu con, con gặp cái giai đoạn, cái nhân quả
này” thì mấy con cứ gọi Thầy rồi mấy con ở trong trạng thái bất động, tự thân
nó thoát được khỏi nghiệp khổ đau của các con, Thầy trợ giúp. Không phải trợ
giúp mà chính tương ưng và chính mấy con giữ được tâm bất động đó đã chuyển biến
thay đổi cho mấy con. Chứ không phải là Thầy tự cứu giúp, nhưng mà vì cái gương
hạnh của Thầy, gương hạnh của người thành tựu giới luật, các con hiểu không?
Cho nên khi
gọi Thầy cứu giúp mấy con để thoát cái khổ đó, thì mấy con ở chỗ bất động thì mấy
con làm sao phạm giới, các con hiểu không. Mà không phạm giới thì tự cái chỗ
thiện pháp đó nó cứu mấy con, chứ không phải Thầy cứu. Nhưng mà chính mấy con
kêu Thầy để mà có cái ý chí, có cái năng lực, cái niềm tin để mà giữ trọn cái
tâm bất động. Còn không có tin Thầy mấy con phạm hết, các con hiểu không. Cái cứu
đó là cứu của mấy con chứ không phải cái cứu của Thầy, chính vì nhờ cái niềm
tin ở Thầy mà gọi Thầy, ý chí dũng mãnh của các con giữ cho cái tâm bất động,
không dao động.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét