170- NHƯ LÝ TÁC Ý
(45:48) Không
tin để Thầy nói như thế này nè, cái thân các con đang bệnh đau, quá đau. Nhức
cái đầu, đau bụng, đau lăn lộn, các con chịu không nổi, nhưng mấy con vẫn nhắc: “Các
pháp đều vô thường, cảm thọ cũng vô thường, tâm bất động, thanh thản, an lạc,
vô sự”. Không sợ! Các con cứ yên lặng nhắc, đau, càng đau càng nhắc cái câu
đó để cho tâm bất động. Nhưng không ngờ cái cơn đau lần lần nó xuống mấy con.
Cái nghiệp nó chuyển biến nó thay đổi, mấy con làm thử đi, bệnh gì Thầy nói,
cũng hết.
Bây giờ các
con có cái bệnh ngặt nghèo đi nữa, bệnh gì đi nữa, nhất định tâm bất động: “Đi
đi, cái bệnh này phải đi khỏi thân, ở đây là chỗ bất động chứ không phải là chỗ
bệnh đau”, rồi mấy con cứ nhắc: “Tâm bất động, thanh thản, an lạc,
vô sự”. Không cần để ý tới chỗ đau, cho mày chết đi, tao không sợ. Cuối
cùng nó cũng sẽ phải giảm, bệnh phải mất. Tâm bất động nó sẽ đuổi tất cả những
cái bệnh khổ của mấy con. Có cái chỗ đó là cái chỗ giải thoát của đạo Phật. Cứ
nghe lời Thầy, tin Thầy đi, sẽ tu được mấy con, không tốn một đồng bạc thuốc,
không cần đi bác sĩ. Cái đó là làm chủ bệnh chứ sao mấy con, Thầy dạy cái cách
thức, cái phương pháp làm chủ bệnh, chứ mấy con chưa làm chủ bệnh được, nhưng
có phương pháp làm. Còn cái người làm chủ bệnh nó dễ lắm mấy con, như Thầy bây
giờ có bệnh, à nhức cái đầu: “Thọ là vô thường, cái đầu mày nhức đi
đi”, nói vậy cái đi mất à. Tại vì mình làm chủ, còn mấy con phải dùng
cái phương pháp, các con hiểu không. Nhưng mà phương pháp để nói lên chứng tỏ
được rằng Phật pháp làm chủ được bệnh chứ đâu phải không. Đó là cách thức tu tập
làm chủ bệnh mấy con.
(47:41) Phật
tử 1: Thưa những cái điều Thầy dạy bảo nãy giờ thì coi như sự vô minh
của con cũng chưa nắm vững, cho nên con xin Ân Sư nghe con trình xem thử cái sự
hiểu biết của con đúng sai ở chỗ nào, để Ân Sư chấn chỉnh cho lại con hiểu rõ
thêm. Cái trạng thái giữ mà tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự, thì chúng
con là cư sĩ, thì tiếp duyên hàng ngày thì có thể giữ được hay không, hay là cần
phải độc cư 100% giống như là tu sĩ chuyên tu…
Trưởng
lão: Câu hỏi đó
đúng đó, biết cách làm, biết cách tu đó.
Phật tử
1: Dạ dạ, thì
nhờ Thầy hãy dạy rõ ở chỗ đó, lâu nay con cứ nghĩ là phải độc cư 100% giống như
tu sĩ chuyên tu, thì mới giữ được cái tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự.
Chứ con không có nghĩ rằng, cho rằng là người cư sĩ, gia duyên ràng buộc, tiếp
duyên hàng ngày mà làm sao giữ được tâm bất động.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét