173- TÂM BẤT ĐỘNG TRƯỚC CÁC ÁC PHÁP
(01:09:56) Thì
hôm nay còn duyên Thầy nói, là cái phương pháp chung cho mọi người, chứ không
phải riêng một người nào nữa. Thì mấy con cố gắng, nhận xét qua cái lời nói của
Thầy, để rồi từ đó, có những cái ác pháp, có những cái chướng ngại pháp nào đó
thì luôn luôn đều dùng pháp tác ý, đuổi ra cho khỏi tâm mình để tâm mình bất động,
thanh thản, an lạc, vô sự. Đó là cứu cánh!
Thì mấy con
thấy, đức Phật đã xác định rất rõ: “Pháp ta không có thời gian, đến để
mà thấy”, không tu thôi, tu là có liền giải thoát. Mấy con hiểu được tâm bất
động là mấy con đã có được sự giải thoát rồi, các con thấy rõ chưa. Người ta chửi
mình, mà mình nhắc: “Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”, lúc
bấy giờ tâm mình bất động, không giận không phiền não gì cả, không giận người
đó, thì ngay đó là mình giải thoát rồi mấy con.
(1:10:52) Thì
Thầy đã trao cho mấy con một cái phương pháp như vậy rồi, thì mấy con cứ nhớ
cái phương pháp này, không cần phải đặc tướng nào nữa hết, mà chỉ còn cái pháp
này mà thôi. Như hồi nãy Thầy đã nói, nếu mà cứ theo đặc tướng của mấy con, thì
mấy con phải có một số người, ít ra năm sáu chục người, vào trong một cái lớp
cùng một đặc tướng đó, Thầy mới dạy mấy con, bắt đầu hít thở như thế nào, rồi
cái hơi thở bình thường, rồi cái hơi thở dài, hơi thở ngắn, rồi: “An tịnh thân
hành tôi biết tôi hít vô, an tịnh thân hành tôi biết tôi thở ra”; rồi “Quán ly
tham tôi biết tôi hít vô, quán ly tham…”, mười chín cái đề mục của hơi thở, mới
dạy mấy con mới ly dục, ly ác pháp mới được. Nhưng mà phải có Thầy dạy, còn bây
giờ không có Thầy dạy thì mấy con làm sao? Mấy con về mấy con cũng tu, nhưng mà
kết quả của mấy con, mấy con có biết được cái tu của mấy con ở trong những cái
đề mục này không? Phật pháp Thầy dạy như vậy nhưng mấy con có nắm được cái đề mục
được không, đâu có nắm được, các con thấy chưa?
Cho nên ở
đây Thầy mới nói cho mấy con biết, cái sự tu tập mà Thầy dạy cho mấy con một
pháp, để mấy con nắm được cái pháp đó mấy con tu, thì mấy con hãy cố gắng mà,
nhớ kỹ mà tu. Chứ còn gặp Thầy nói hỏi con tu thì nó cũng vô ích mà thôi, lại
càng làm cho cái sức khỏe Thầy nó càng hao mòn hơn, bởi vì Thầy nói chuyện với
mấy con, nó hao mòn. Thầy ngồi Thầy giữ yên lặng, tâm mình bất động thì Thầy
còn có thể kéo dài thêm một năm tháng tuổi đời của Thầy, chứ còn nếu mà Thầy mà
cứ tiếp như thế này thì năm tháng của Thầy nó giảm xuống. Mấy con cứ nghĩ rằng
một cái con người mà chúng ta, cái sức lực của chúng ta càng ngày càng giảm, mà
cứ dùng cái sức của mình thì cái con người đó mau chết chứ sao, nó như vậy đó mấy
con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét