193- THIỀN CỦA PHẬT LÀ LY DỤC, LY ÁC PHÁP VÀ PHẢI TU TỪNG BƯỚC
(1:21:48) Thiền
của đạo Phật thì Sơ Thiền, Nhị Thiền, Tam Thiền, Tứ Thiền. Có phải không? Sơ
Thiền vô thì đức Phật dạy như thế nào: “Ly dục, ly ác pháp nhập Sơ Thiền”.
Nhưng mà muốn ly dục, ly ác pháp, đâu phải ngay cái Sơ Thiền đó mà tu tập ly dục,
ly ác pháp được. Có phải không mấy con thấy không? Muốn nhập cái Sơ Thiền phải
đi từ Tứ Niệm Xứ. Mà nếu mà muốn tu Tứ Niệm Xứ được thì phải tu Tứ Chánh Cần.
Nghĩa là hàng ngày chúng ta phải: “Ngăn ác, diệt ác, sanh thiện tăng
trưởng thiện”. Những cái niệm thiện thì chúng ta hoàn toàn nuôi dưỡng, mà
niệm ác thì ngăn diệt, tức là tu Tứ Chánh Cần. Khi Tứ Chánh Cần toàn bộ niệm ác
không còn nữa, còn toàn niệm thiện, thì bắt đầu nó sẽ ở trên thân của chúng ta.
Tức là trên thân quán thân, nó quán tứ đại của nó, thì lúc bấy giờ đó là ở trên
Tứ Niệm Xứ.
Ở trên Tứ Niệm
Xứ thì chúng ta kéo dài bảy ngày đêm, thì nó mới có Định Như Ý Túc. Từ có Định
Như Ý Túc rồi - định như ý mình muốn mà - mình mới nhập Sơ Thiền. Mình mới ra lệnh: “Ly
dục, ly ác pháp nhập Sơ Thiền” thì lúc bây giờ nó mới nhập vào cái mảnh
đất của Thiền Định, chứ không phải muốn nhập mà nhập ngay liền. Bởi vì phải muốn
nhập được Sơ Thiền mà ly dục trọn vẹn thì chỉ có ở trên Tứ Niệm Xứ thì mới ly dục
trọn vẹn mà thôi. Do đó mà ly dục, ly ác pháp xong rồi, thì nó trọn vẹn rồi mới
là nhập được Sơ Thiền. Nghe câu thì dễ dàng: “Ly dục, ly ác pháp nhập
Sơ Thiền”. Nghe nó ngắn gọn quá! Nhưng mà muốn ly dục, ly ác pháp để nhập
Sơ Thiền thì phải tu Tứ Niệm Xứ. Mà trước khi tu Tứ Niệm Xứ thì phải tu Tứ
Chánh Cần.
(1:23:24) Các
con thấy không? Phải đi từ cái chỗ bắt đầu của nó tu, chứ đâu có phải dễ đâu.
Đó! Bắt đầu vô, nếu mà nhập được cái Sơ Thiền rồi thì Nhị Thiền cũng đâu phải
khó khăn. Bởi vì Định Như Ý Túc mà, định như ý mình muốn. Mình muốn nhập Sơ Thiền
thì ra lệnh nó, cái câu đó thì mình vô. “Diệt tầm tứ nhập Nhị Thiền”.
Thì mình chỉ việc ra lệnh như vậy, thì nó sẽ vào, nó diệt ý thức của mình. Nó
diệt toàn bộ, thì do đó nó nhập Nhị Thiền. Sơ Thiền thì nó còn cái ý thức của
mình nó hoạt động, nó ly dục ly ác pháp thôi, nó còn thức. Nhưng mà Nhị Thiền
thì nó diệt, Tam Thiền nó diệt luôn cả tưởng hết. Tứ Thiền thì tịnh chỉ hơi thở.
Mình bảo: “Tịnh chỉ hơi thở nhập Tứ Thiền” thì hơi thở bắt đầu
nó ngưng. Cái toàn thân của mình đều là ở trong trạng thái Tứ Thiền, an lạc vô
cùng. Bởi vì nó là Thiền Định.
Chứ không phải
là bắt đầu bây giờ mấy con bịt cái lỗ mũi, bịt miệng lại đừng cho nó thở. Trời
đất ơi! Cái lỗ tai sao mà nó ve ve, cái đầu nó bưng lên kiểu này chắc chết, phải
không? Còn người ta nhập Tứ Thiền thì nó tịnh chỉ hơi thở, mà cái đầu nghe nó
an lạc vô cùng, nó không có nặng nhức đầu gì cả. Thiền Định mà, phải tu từ từ từng
bước, từng bước. Cho nên dẫn mấy con đi từ cái chỗ vào Tứ Chánh Cần “Ngăn
ác, diệt ác”. Trước khi tu Tứ Chánh Cần mấy con biết ngăn ác, diệt ác thì mấy
con phải học đạo đức nhân bản - nhân quả. Có học đạo đức nhân bản - nhân quả
thì mấy con mới biết cái thiện, cái ác. Mà không học đạo đức nhân bản - nhân quả
thì mấy con làm sao biết thiện, ác được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét