196- ĐẠO PHẬT LÀ ĐẠO CỦA CON NGƯỜI, BẤT CỨ AI CŨNG TU ĐƯỢC
(1:32:23) Trong
cái vấn đề bất cứ một cái tôn giáo nào, mấy con theo bất cứ một tôn giáo nào.
Nghĩa là hiện giờ mấy con theo bất cứ một tôn giáo nào, mấy con vẫn tu theo
pháp của Phật được hết. Bởi vì mấy con đâu có niệm Phật đâu mà người ta biết.
Các con hiểu không? Mấy con đâu có niệm “Nam mô A Di Đà Phật” đâu,
cho nên con có đạo Thiên Chúa đi nữa cũng không ai biết hết. Con đâu có niệm Phật,
phải không? Mà con đâu có gõ mõ, tụng kinh.
Bây giờ đó
con ngồi con chơi vậy thôi, hoặc con làm thôi, con nhắc: “Tâm bất động,
thanh thản, tỉnh thức ở trên cái hành động, biết mình đang làm công việc”.
Và làm công việc đó đã biết rõ ràng, tức là tập tỉnh táo ở trên cái hành động.
Tập tỉnh táo ở trên cái hành động để làm gì? Để khi mà có những cái buổi khuya,
buổi tối con ngồi lại, con tỉnh táo để mà con xem xét từng tâm niệm của con,
con quán, con xả. Con thấy không?
Mình tu
trong lúc họ ngủ hết trơn hết trọi, họ đâu có biết. Mà mình ngồi đâu phải ngồi
xếp bằng như tượng gỗ, tượng Phật đâu. Ngồi chơi trên ghế như thế này, họ có
nói - cũng như Thầy ngồi vậy - ai biết. Họ đâu có nói Thầy tu, Thầy ngồi chơi
trên ghế mà, phải không? Yên tâm. Mấy con yên tâm. Bất cứ một cái tôn giáo nào
dù mấy con tin vào cái tôn giáo đó nhưng mà kèm theo cái pháp của Phật vẫn cứu
khổ mấy con được. Pháp Phật nó không kỵ với một cái tôn giáo nào hết. Là con
người, trong tôn giáo nào, nó không có phân chia tôn giáo. Nó chỉ giúp con người
giải thoát mà thôi.
Tại đạo Phật
là tại vì ông Phật ông ra đời, ông đưa ra người ta tôn xưng ông làm Phật, Đạo
Phật. Chứ thực sự ra đạo Phật là đạo của con người chứ không phải là Đạo Phật. Đạo
của con người. Bởi vì con người phải giữ gìn đạo đức, không làm khổ mình, không
làm khổ người. Mà giờ mấy con không giận hờn, không phiền não tức là mấy con
không làm khổ mấy con chứ gì. Đạo của mấy con chứ đạo của Phật ở đâu. Các con
hiểu chưa? Đạo của con người chứ không phải đạo của Phật. Đó thì Thầy trả lời
như vậy.
Cho nên bây
giờ mấy con có theo Thiên Chúa, có theo Hòa Hảo, có theo một cái tôn giáo nào bất
cứ, cứ theo. Cứ thờ Chúa, cứ thờ Đức Thầy, cứ thờ cái bậc nào mấy con tin tưởng
mấy con thờ nhưng mà kèm theo đó là đạo con người. Mấy con phải sống không làm
khổ mình. Ai chửi không giận, tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự. Nó có ăn
nhập gì với Chúa đâu. Phải không? Mấy con hiểu không? Cho nên vì vậy mấy con
yên tâm, đừng có sợ là mình theo cái tôn giáo đó, hay gia đình mình toàn bộ
theo tôn giáo đó, bây giờ mình đi vậy là mình phản lại tôn giáo của mình. “Không,
tôi không phản đâu! Tôi theo đạo con người mà, tôi làm cho tâm tôi được giải
thoát mà”. Cái này là của con người chứ không phải là của ai không phải của
một cái người nào riêng.
Bây giờ thí
dụ như: Con làm thiện thì được Chúa rước về cõi Thiên Đàng, thì cái đó là cái
phần của Chúa rồi. Con cứ làm thiện thì được rước về Thiên Đàng, còn con làm ác
thì người ta không rước, phải không? Chúa không rước. Đó là cái phần tốt của
các con, các con cứ làm.
Còn ở đây
các con không làm khổ mình. Ai chửi mắng các con đừng có giận, có chuyện gì buồn
phiền các con đừng buồn phiền. Thì cái này nó rõ ràng nó đâu có nằm ở trong tôn
giáo đâu. Nó toàn thiện, nó giúp cho mấy con. Bởi vì đó là đạo đức nhân bản, đạo
đức của con người, nhân bản mà - cái gốc của con người. Sống không làm khổ
mình, khổ người. Đủ rồi mấy con, phải không?
Cho nên ở
đây ông Phật ông không có tự xưng ông là Đạo Phật đâu. Tại vì con người sau này
cứ tôn ông lên. Cứ tôn ông làm giáo chủ, tôn ông này kia nọ, cho nên cứ niệm “Nam
mô”, “Bổn sư” “Giáo chủ”, “Thích Ca Mâu Ni
Phật”, tôn ông giáo chủ. Chứ sự thật ông nói: đừng có tôn ông, ông là con
người bình thường chứ không có gì tôn. Ông đâu có ham làm giáo chủ đâu, ông đâu
có muốn làm một cái giáo phái riêng đâu, ông đâu có muốn làm cái điều đó đâu.
Ông muốn đem cái nền đạo đức cho con người: “Sống không làm khổ mình,
không làm khổ người” là ông hạnh phúc. Mấy con sống không làm khổ
mình, khổ người là mấy con không phụ ơn ông, có vậy thôi. Chứ ông không cần mấy
con phải làm cái bàn thờ, đúc cái tượng Phật cho lớn rồi đảnh lễ. Trời đất ơi!
Mấy con làm cái chuyện đó. Cho nên vì vậy đó, chúng mới đem nó đập cái tượng Phật
… ở xứ nào đó. Mấy con thấy chưa?
Phật tử: Ở Taliban.
(1:36:55) Trưởng
lão: Đó mấy con thấy không? Làm đó làm sai, mà tổn hao tiền bạc rất
nhiều. Đúc cái tượng Phật, các con thấy bây giờ ở Vũng Tàu có cái tượng Phật
cũng rất lớn, cái tượng Phật rất đẹp mấy con, không phải không đâu. Mà tốn biết
bao nhiêu tiền mới đúc nên cái tượng Phật đó, chứ đâu phải dễ đâu. Cho nên
chúng ta đừng có nghĩ cất chùa là mái cong vậy, đó là đền đài của vua chúa
phong kiến, nó đâu có cái gì đâu. Ông Phật ông đâu có ở trong cái đền đài của
phong kiến đâu. ông ở dưới cội gốc da Bồ đề đó. Các con hiểu chưa? Ông ở dưới cội
cây chứ không có ở cái chùa cong đẹp đâu. Giờ đem cái tượng ông đúc vô trong,
trời đất ơi! Giờ ông vua rồi, mất rồi. Đó, thành ra con người chúng ta quá tôn
trọng mà biến ông Phật thành ra sai, không có đúng, không có đúng cách mấy con.
Chúng ta hãy
làm những cái gì chúng ta được giải thoát, được an vui tức là chúng ta đã thờ
ông Phật ở trong lòng chúng ta, biết ơn ông rồi. Cho nên bây giờ Thầy dạy mấy
con: “Tâm bất động thanh thản, an lạc, vô sự” thì mấy con phải
làm đúng, thì mấy con sẽ không phụ ơn Phật.
Rồi, bắt đầu
bây giờ mấy con còn hỏi Thầy gì nữa không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét