212- CHỈ CÓ TU PHÁP TỨ NIỆM XỨ MỚI CHỨNG ĐẠO
(1:02:08) Đó
là cái chân lý của Đạo Phật đó, cái người nào sống được với cái “Tâm
Bất động - Thanh thản - An lạc - Vô sự”, là người đó đã thành Phật rồi,
đã giải thoát rồi. Bây giờ mấy con sống ở trong gia đình mọi người nói điều
này, thế kia mấy con giữ được “Tâm Bất động, Thanh thản…, vui vẻ, không buồn
giận người nào hết, không nói ai hết, thì đó là mấy con cũng đã giải thoát rồi,
sống trong Gia đình vẫn tu được mà.
Rồi bây giờ
vô đây ở trong Thất thì mục đích của mấy con là từng tâm niệm riêng tư của mình
nó sẽ khởi ra, nó muốn cái gì đó, cái gì đó, thì mấy con tác ý để lôi nó vào để
nó quán ở trên thân nó, tức là nó đi vào trong Tứ Niệm Xứ trên thân quán thân,
trên thọ quán thọ, trên pháp quán pháp, nó quán thân tức là quán thân thọ tâm
pháp, quán bốn chỗ luôn.
Mục đích của
chúng ta là giữ tâm bất động để cho tâm chúng ta định trên thân của chúng ta mà
quán Tứ Niệm Xứ, mà khi đã quán Tứ Niệm Xứ được rồi thì bảy ngày chứng đạo. Đó
thì mấy con thấy không, chỉ có pháp Tứ Niệm Xứ mới được chứng đạo thôi chứ
ngoài pháp Tứ Niệm Xứ thì không chứng đạo. Nhưng mà giữ tâm bất động nó mới
quay vô nó mới ở trên Tứ Niệm Xứ mới được. Còn bây giờ mấy con lấy Tứ Niệm Xứ
mà ngồi đó quán thân, cố gắng tập trung trên thân tức là ức chế ý thức, mấy con
sai.
(1:03:23) Cho
nên Thầy đọc lại trong những kinh sách của Nguyên thủy của các sư ở Nam Tông dạy
người ta tu Tứ Niệm Xứ. Thầy nói dạy như vậy hèn chi không có sư nào làm chủ
Sanh, Già, Bệnh, Chết được. Dạy sai Tứ Niệm Xứ là cái pháp căn bản nhất của Đạo
Phật đó, để giúp người ta đi vào Chánh định đó. Ngoài Tứ Niệm Xứ mà không tu được
Tứ Niệm Xứ thì không bao giờ có Chánh định, mà Chánh định của Đạo Phật không phải
pháp tu, nó không phải tu.
Định của Phật
không phải tu, mà Định của Phật để chứng để nhập, chứ không phải tu, tu là tu Tứ
Niệm Xứ. Cho nên khi mà Tứ Niệm Xứ nó thanh tịnh rồi đó, thì nó xuất hiện Tứ Thần
Túc, Định Như Ý Túc, lúc bây giờ tôi muốn nhập định nào là nó nhập định nấy,
con muốn nhập cái định tưởng nào nó cũng nhập được hết, con muốn nhập bốn thiền,
thiền nào nó cũng nhập được hết, nhưng mà phải ở trên Tứ Niệm Xứ - “Tâm
bất động, thanh thản, an lạc, vô sự” trên Tứ Niệm Xứ. Bắt đầu bây giờ
từng phút, từng giây cho đến một giờ, hai giờ, nửa giờ ở trong tâm bất động
ráng cố gắng mà tu tập, có bấy nhiêu đó thôi, chứ có pháp nào lòng vòng đâu.
(1:04:32) Còn
đi kinh hành là vì tâm mình buồn ngủ mình đi, cho nó không buồn ngủ; mà hết buồn
ngủ rồi thôi đừng có đi. Đi thành con ma đi đó chứ đâu có ông Phật đi bao giờ,
các con nhớ cái điều đó, thành con ma đi.
Cho nên vì vậy
đó mà chúng ta đi là vì chúng ta thấy mình ngồi lại nó không có tỉnh, chúng ta
phải đi, mà khi đi thì hết hôn trầm thùy miên, hết buồn ngủ rồi, với đi nó cũng
phá cái lười biếng nữa, còn không khéo đó, mình làm biếng đi đó là lười biếng.
Cho nên mình cố gắng mình đi, để phá cái tâm lười biếng, để phá hôn trầm, thùy
miên. Mà khi phá được rồi thì chúng ta ngồi lại để giữ Tâm Bất động - Thanh thản
- An lạc - Vô sự.
Có hai pháp:
- Một pháp phá hôn trầm, thùy miên và một pháp ly dục, ly ác pháp. Có như vậy mấy con tu, thời gian không bao lâu đâu mấy con. Thầy thấy mặt của mấy con người nào cũng làm Phật được hết mà.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét