249- GẶP ĐƯỢC CHÁNH PHÁP, BUÔNG XUỐNG HẾT NỖ LỰC TU TẬP
(06:09) Các
con có hữu duyên, các con được nghe chánh pháp của Phật, tự cứu mình thoát ra sự
đau khổ của kiếp người. Có một người nói nặng lời chửi mắng mình, mình nhắc: "Tâm
bất động, thanh thản, an lạc, vô sự. Đó là nhân quả, đời trước mình chửi mắng
người ta, đời nay có duyên gặp nhau để người ta chửi mắng mình. Tại sao lại giận
hờn? Mình muốn tạo nhân quả nữa sao?" thì ngay đó tâm mấy con sẽ
không còn giận hờn cái người chửi mắng mình, tức là giải thoát.
Các con thấy
đó, đạo Phật rất là thực tế cụ thể, cho nên mà không ai có thể làm động mình hết,
nói nặng nói nhẹ mình thản nhiên vui và còn thương yêu và tha thứ cái người,
người ta đang đau khổ người ta mới nói năng nhẹ mình chứ, người ta không đau khổ
làm sao người ta nói nặng nhẹ mình. Cho nên mình khởi cái niệm mình khởi nghĩ
đúng, một cái người mà mắng chửi mình là cái người đang đau khổ mấy con, họ tức
giận mình, họ tranh chấp mình cái gì, họ hơn thua mình cái gì đó mà họ không đạt
được, họ mới ghét mình, họ mới chửi mình, họ là người đau khổ. Cho nên mình
nghĩ đúng là mình nên thương xót người ta, còn mình nghĩ sai đâm ra mình tức giận,
đó là mình nghĩ sai, rồi mình tranh chấp với họ, hơn thua với họ. Đời các pháp
đều vô thường, có gì mà tranh chấp nhau làm gì mấy con?!
Các con nghe
bài kệ của Thầy rất là đơn giản:
"Buông
xuống đi, hãy buông xuống đi
Chớ giữ
làm chi có ích gì
Thở ta chẳng
lại còn chi nữa
Vạn sự vô
thường buông xuống đi"
Bây giờ mấy
con còn thở mấy con còn tranh chấp hơn thua, mà khi hết thở rồi mấy con tranh
chấp với ai đây? Tiếp tục đi tái sanh luân hồi hoặc làm loài vật, hoặc làm một
cái người khác… đều là đau khổ mấy con, buông xuống hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét