26- TU TẬP SAI DẪN ĐẾN TƯỞNG THỨC HOẠT ĐỘNG
(1:50) Trưởng
lão: Cho nên khi mà chúng ta tu tập như vậy, mà có những cái hiện tượng
mà xảy ra, như chúng ta thấy hình dáng nhà cửa hay là hình dáng ma quỷ hay hoặc
hình dáng người này người kia, đều do tưởng của chúng ta lưu xuất. Tại vì chúng
ta tu sai.
Chúng ta chỉ
tác ý để cái tâm chúng ta nó trở về cái trạng thái bất động, thanh thản, an lạc,
vô sự. Trong khi đó chúng ta lại hiểu lầm, cho nên chúng ta ức chế cái ý thức của
chúng ta, không cho hoạt động. Mà ý thức của chúng ta không hoạt động, thì tưởng
thức sẽ hoạt động.
Cho nên tưởng
thức hoạt động, thì con mắt này mà thấy cái bóng dáng kia, con ma, con quỷ hay
hoặc là thấy người này, người nọ kia đó là tưởng nó hoạt động, nó mới thấy cái
hình dáng đó.
Như bây giờ
quý Phật tử ngồi trước mặt Thầy, nhìn Thầy con người như thế nào, nó y như vậy,
nó không khác. Mà giờ thấy Thầy mọc sừng, hai răng nanh thòng xuống mình, miệng
bự ra này, thì đó là bị tưởng rồi. Cái nhìn thấy người đó là bị tưởng. Cho nên
mau mau chúng ta cũng dùng câu tác ý mà xả những cái điều này, xả những cái điều
tưởng ra. “Tưởng hãy đi đi, ở đây không sử dụng mày, chỉ có ý thức mà
thôi. Ý là chủ, ý tạo tác, ý dẫn đầu các pháp”. Chỉ có ý thức của chúng ta
thôi. Còn hoàn toàn những cái biết khác chúng ta đều xả, những cái thấy khác đều
là xả ra hết.
Nó là ác
pháp thôi. Bởi vì chúng ta sai, là tại vì chúng ta tu tập sai. Dùng một cái đối
tượng, một câu niệm Phật hoặc là cái hơi thở chúng ta để ức chế ý thức chúng ta
không làm việc, ý thức chúng ta để tự nhiên làm việc. Nhưng khởi cái niệm làm
cho tâm chúng ta buồn phiền, sợ hãi, lo lắng, thì tác ý đuổi ngay liền: “Tâm
bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”, chứ không phải diệt ý thức, để ý thức
làm việc rõ ràng.
Nó còn niệm,
chứ không phải diệt nó mất niệm. Cái lầm của chúng ta là tu tập làm cho ý thức
chúng ta không hoạt động. Mà từ xưa đến giờ Thầy thấy như bên Tịnh Độ dạy chúng
ta niệm Phật để được tâm bất động. “Thất nhật nhất tâm bất động, chuyên
trì danh hiệu A Di Đà Phật”. Niệm Phật để cho ý thức chúng ta không còn niệm
thì như vậy là chúng ta sẽ trở thành những người điên.
Tại vì chúng
ta niệm chưa hết vọng tưởng, cho nên chúng ta chưa thấy được cái điên của chúng
ta. Khi mà hết vọng tưởng rồi, thì chúng ta cứ thấy ở đâu cũng cõi Cực Lạc, ở
đâu Phật Di Đà, ở đâu cũng chứng Bồ Tát hết? Thì như vậy chúng ta đâu phải là
con người bình thường. Cho nên nó là điên rồi đó mấy con. May là mấy con chưa
niệm Phật được nhất tâm bất loạn. Chứ mà niệm Phật được nhất tâm bất loạn, thì
mấy con sẽ thấy cái thế giới của mấy con sống là thế giới người điên.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét