Thứ Hai, 19 tháng 6, 2023

264- CHUYÊN NHẤT MỘT PHÁP TÂM BẤT ĐỘNG, THANH THẢN, AN LẠC, VÔ SỰ

 

264- CHUYÊN NHẤT MỘT PHÁP TÂM BẤT ĐỘNG, THANH THẢN, AN LẠC, VÔ SỰ

(01:04:41) Hôm nay được nghe Thầy rồi phải không, có một pháp duy nhất "Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự" là nó sẽ đẩy lui hết tất cả các chướng nghiệp pháp của mấy con, chướng nghiệp của mấy con, đem lại sự bình an cho mấy con, có như vậy thôi, đừng có tu pháp gì hết. Hồi nào tới giờ tôi đọc kinh sách Thầy, tôi nghiên cứu thế này, kinh sách Phật nghiên cứu, pháp này, pháp nọ kia dẹp xuống hết đi! Chỉ có một pháp để cho dễ nhớ, nhiều quá nó lộn xộn, lát thì tu đi kinh hành; lát thì ngồi hít thở; lát thì ngồi quán tư duy cái này cái kia, trời đất ơi! Tu nhiều thứ vậy?! 1 mình tôi mà tu nhiều thứ vầy nó làm sao nó chuyên nhất, nó thuần thục được?! Còn một pháp duy nhất là thuần thục, dễ giải thoát, có phải không mấy con?

Mấy con tu một lát pháp này pháp kia hỏi, pháp nào tôi cũng tu hết, nhưng mà pháp nào không có thuần pháp nào hết á. Thầy hỏi rồi, mấy con tu nhiều pháp quá, cuối cùng Thầy hỏi pháp nào cũng biết hết, nhưng mà thuần thục, thuần thục như thế nào? À bây giờ mấy con tu pháp Định Vô Lậu phải không, thì bắt đầu bây giờ Thầy nói mấy con thuần thục là nó vô lậu rồi chứ gì. À, vậy thì Thầy đem nắm muối với một bát cơm đừng có chê nó thì đó là nó vô lậu; mà giờ tui ăn như thế này không được, đó là hữu lậu chứ sao, đó nó dễ dàng lắm chứ gì. Mấy con nói vô lậu phải không, ờ được rồi, Thầy chặt một khúc cây về Thầy quất cho 1 roi hỏi có đau không, nói đau thì tức là chưa, còn hữu lậu. Có phải không, thử là biết liền chứ. Chừng nào mấy con thấy ờ, bây giờ không có đau, thì tức là vô lậu, đó nó dễ dàng lắm, thử là biết liền.

Đó cho trên trong cái đường tu nó dễ lắm mấy con, phải nỗ lực tu, tu thật sự, làm chủ được mình. Mình nói thân này không có còn đau gì hết, thì người ta đánh một cái bốp mình nghe không đau, đúng là thật sự ra mình vô lậu thật; mà còn đau thì còn hữu lậu đó. À, mấy con dám thử không? Thầy lấy cái cây Thầy đánh thử coi, nếu mà đau thì còn hữu lậu, mà không đau thì nó là vô lậu. Chắc chắn là bây giờ người con cũng còn đau hết, thì tức là còn hữu lậu, có phải không mấy con thấy chưa. Dễ lắm, vô lậu với hữu lậu là dễ thử lắm, không có cái gì mà khó đâu.

Thôi bây giờ còn hỏi Thầy gì nữa không? Hay là ôm 1 pháp, hỏi lung tung rồi bây giờ mình không biết nữa chứ, quên trước quên sau. Chỉ 1 pháp thôi "Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự" đủ rồi! Có phải không mấy con, bây nhiêu đó thôi, về tu bây nhiêu; rèn luyện bây nhiêu; ngày ngày cứ rèn luyện bây nhiêu đó đó, để tâm và thân mình được giải thoát. Bây nhiêu đó thôi đừng có tu nhiều pháp mấy con, là đủ rồi, phải không!

(01:07:10) Thôi bây giờ là mấy con có hỏi thêm thì mấy con cũng hỏi kiến giải thêm, để đi ra nói láo với thiên hạ chứ mấy con tu được cái gì đâu. Ờ nghe Thầy nói, hỏi đặng Thầy nói đặng mớm cho cái sự trả lời đó cho được, hiểu đó để mà ra đó có ông nào hỏi tu sao, đó bắt đầu làm Thầy à, ôi thôi! Nói thao thao bất tuyệt, nhưng mà cuối cùng mình chẳng được làm gì hết. Cái đó coi chừng làm Thầy giả đó mấy con. Đó cho nên vì vậy đó, nỗ lực tu, ngậm miệng lại mà tu thì chắc ăn hơn, không nói gì hết hoàn toàn.

Chừng nào tu xong rồi, làm chủ được rồi, thì dùng cái tuệ Tam Minh của mình, quan sát chỗ nào có duyên, người nào có duyên đến đó mà dạy người ta tu. Người có duyên mình nói người ta nghe, người không duyên người ta nói bà này nói láo, ông đó ổng nói xạo chứ làm gì có chuyện đó được, có phải không mấy con? Chưa chắc người ta đã tin mình đâu! Cho nên Thầy nói thật sự ra, khi hữu duyên thì nói gì người ta cũng nghe; mà vô duyên rồi thì nói gì người ta cũng không nghe, cho nên đức Phật nói: "Hóa duyên mà độ chúng". Dạy người là dạy người có duyên, chứ dạy người không duyên thì không bao giờ.

Cho nên trong cái buổi mà đức Phật thuyết pháp đó, ông Anan ông ngồi ông thấy có 3 người đó ngồi cứ gục tới gục lui, trời! Cái bài pháp đức Phật thuyết quá hay mà tại sao 3 cái người này ngủ? Thì cái người đó người ta không duyên thì người ta phải ngủ chứ sao. Ông Phật ổng nói, người ta không có duyên với pháp đó thì bây giờ làm sao người ta nghe, cho nên người ta ngủ là phải. Còn bây giờ nãy giờ Thầy coi chừng coi mấy con có ngủ không, thật sự ra mấy con thức, Thầy có duyên. Chứ phải mấy con cứ gục gục vầy Thầy nói: "Ờ cái cô đó, chú đó chắc không có duyên với pháp, cho nên mình nói pháp rất hay mà họ không có duyên cho nên họ gục tới gục lui", còn đằng này không có gục tức là còn có duyên với pháp, cho nên vì vậy mà ráng tu mấy.

Thôi bây giờ Thầy chuẩn bị Thầy về, phải không. Rồi con còn gì nữa không con?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

506-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ

  506-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như l...