279- QUYẾT CHÍ TU THÌ PHẢI BUÔNG XUỐNG HẾT
(2:12:55) Phật
tử 4: Dạ! Xong rồi thì con xả tâm bằng phương pháp hướng “tâm như cục
đất, tất cả tham, sân, si phải ly cho thật sạch”. Vậy là việc làm ăn của
con bị ngưng trệ cả tháng không có khách hàng, thợ không có việc làm, con thì cả
ngày đọc sách, nên con lại tác ý là: "khi đức Phật, Trưởng lão …
công việc làm, như vậy tham cũng ít việc thôi, … không tham công việc và tham
đắm vật chất thế gian”, vì vậy trong con vẫn còn mâu thuẫn, đến cách con tu
xả việc làm rồi lao vào việc làm, vừa làm vừa tu, tu tại gia quả thật là khó.
Con không biết phải làm thế nào? Kính xin Thầy hướng dẫn cho con.
Trưởng
lão: À bây giờ ví dụ
như mình quyết tu, là mình đi theo con đường tu, xả bỏ hết những công việc làm,
chứ không phải vừa tu vừa làm, bữa nay thấy bán ế không có người "Trời
ơi! tôi khổ quá, bán buôn bán vầy chắc…!" cầu cho nó ế đặng ngồi
tu, mai mốt đi vô chùa tu luôn chứ ở đó, con tu con quyết tâm giải thoát hay là
con tu để cầu Phật phù hộ cho con tu đặng cho có tiền nhiều? Đặng cho khách
hàng đông? Đâu có chuyện đó đâu! Tu là khác, bỏ hết, dẹp hết, không có cần quan
trọng gì cuộc đời, vậy mới là tu.
Còn bây giờ,
con bây giờ con lo công việc tính toán làm ăn này kia, thì con chỉ làm sao giữ
cái tâm mình trước các ác pháp đừng động thôi, chứ còn tu như vậy là không phải
tu. Thí dụ như chẳng hạn ác pháp có cái người khách hàng đến, chê hoặc nói cái
này cái kia cái nọ, nhắc: "Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự,
không giận hờn ai" đủ rồi! Cái đó làm cho tâm mình nó yên ổn,
cũng là phương pháp để mình đối trị tất cả các ác pháp, nhưng đi sâu nữa thì
không được; chứ con muốn hai cái thì không được. Đây là chỉ dùng cái pháp cho
cuộc sống của mình thôi, để cho mình làm ăn được yên tâm mình thôi; còn cái mà
tu để đi sâu thì bỏ xuống hết, không còn tính toán làm ăn cái gì, chứ còn làm
ăn thì thôi không có được, tu không vô, con hiểu không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét