Thứ Hai, 19 tháng 6, 2023

280- LÀM HẾT BỔN PHẬN NHƯNG GIỮ TÂM BẤT ĐỘNG, THANH THẢN, AN LẠC, VÔ SỰ

 

280- LÀM HẾT BỔN PHẬN NHƯNG GIỮ TÂM BẤT ĐỘNG, THANH THẢN, AN LẠC, VÔ SỰ

Phật tử 5: Thưa hỏi

(02:16:07) Trưởng lão: Tất cả những, đứng trước một những cái người thân mình hoặc bất cứ một cái người nào, mà khi họ bệnh tật, thì con đừng có vì cái bệnh tật của họ mà làm cho con phải lo lắng, phải sợ, ờ không biết là sẽ hết hay hoặc chết này kia. Con đừng có nghĩ, chết sống là do nhân quả rồi, tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự. Còn con đừng bỏ mặc cái người bệnh, bỏ mặc cái người bệnh là con không có hết cái nhiệm vụ, cái trọng trách của con. Đối với người xa lạ mà thấy người ta gặp tai nạn, bệnh tật, sẵn sàng giúp đỡ, cái hành động giúp đỡ của con nói lên cái lòng thương yêu của con đối với họ, chứ không phải nói tôi thương, chỉ có nói suông không, thì cái này không phải!

Mà cái hành động giúp đỡ đó là cái tình thương của mình, cái người thân của mình, nhưng cái tâm mình mà lo lắng như vậy, nó sợ cái người này chết này kia, nó rầu rĩ thì cái này không được, tâm thanh thản, an lạc, vô sự, không có buồn rầu, không có gì. Nhìn tất cả mọi pháp đều là nhân quả, chết thì chết, sống thì sống, không có gì lí do gì mà làm cho mình bận tâm. Dù là cái người thân, một đứa con của con bệnh đau, con làm người mẹ con chăm sóc nó hẳn hòi hoàn toàn, cho uống thuốc đàng hoàng, nấu cháo cho nó ăn đàng hoàng, nhưng không vì đó mà con bi lụy trước cái sự đau khổ của nó, thì như vậy mới đúng pháp. Phải không, “tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”.

Nhưng cái nhiệm vụ, trọng trách con giúp đỡ cho đứa con, nấu cháo cho nó ăn, sắc cho nó thuốc, đem thuốc cho nó uống, đó là cái bổn phận của con thương đứa con, phải không, chứ không phải con bi lụy. Còn con cứ ngồi đó con rầu rĩ, không biết nó chết hay sống này kia, thì cái này sai, cái này sai! Cho nên vì vậy con phải tác ý: "Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự", còn cái nhiệm vụ của con làm thì con phải làm cho hết; chứ không phải tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự ai chết mặc ai, không làm không lo gì hết, tôi chỉ biết tâm thanh thản, an lạc, vô sự thì như vậy không đúng. Đó, con đâu phải cây đá, người ta đau khổ thì mình giúp đỡ, nhưng mình không có đau khổ trên sự đau khổ của họ, thì như vậy mới đúng! Đó cho nên mình phải hiểu rõ cái nghĩa của câu "tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự".


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

506-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ

  506-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như l...