283- NGƯỜI NỮ PHẢI MẠNH MẼ VƯỢT LÊN NHÂN QUẢ, NAM NỮ BÌNH ĐẲNG
(2:32:00) Phật
tử Liên Hạnh: … Gia đình con rất là nhiều ác pháp nên con…, chồng con đi
tù, con con đi tù. Thế con nghĩ là… cái nghiệp chướng đến với con 1 năm trời
như thế. Thì con trình pháp… Thầy thì Thầy bảo đó là nhân quả của con thì…Thì
nay Thầy nói thế thì con rất vui Thầy ạ. … Con ôm pháp Thầy con tu tập.
Con tu tập
pháp của Thầy con xin trình lên ạ, con cũng …, ăn thử 1 ngày 1 bữa như Thầy mà
con ở đời gia duyên nên con ăn ngày 2 bữa, con ăn chay trường. Thế con hằng
ngày thì nó cũng, ác pháp của con cũng dần dần tâm con cũng thanh thản, an lạc
luôn. Trạng thái này…nhưng mà con muốn chia sẽ. Vẫn nghĩ đến lời Thầy dạy con
muốn chia sẽ… Gần được 2 năm rồi thì con thất tâm con cũng thanh thản, an lạc
ngày ngày con cứ bất động, con thấy tâm gần như thanh thản, an lạc, vô sự.
Đến ngày gần…
con lên thăm cháu thì con có bảo với con cháu con với thằng bố lớn là hộ giới,
niệm pháp thường xuyên… Con ra con có nói với con 1 câu là: “mẹ vào cầu pháp
cho con, xin Thầy dùng pháp gì đó dạy con…” Ở trong đây thế là lãnh đạo công
an có hỏi là sách gì? Thì con con bảo là sách “Đường Về Xứ Phật” dạy đạo Phật,
sống không làm khổ mình khổ người. Thế là các lãnh đạo bảo là có thể được, chị
vào chị cứ cầm vào đây để chúng tôi duyệt được thì chúng tôi cho cháu đọc, thế
con mừng quá ạ. …
Dạ con nghĩ
rằng là, trước thì Thầy bảo con chưa hề biết Phật pháp của Thầy như thế nào, thế
con chỉ gieo duyên với quý Phật tử ở đó là ôm pháp của Thầy hay lắm. Thì bây giờ
mỗi một ngày em lễ Thầy, lễ Phật 1 lần. … Đi chợ tiêu 20 nghìn mua thức ăn,
thì tiêu 18, 19 nghìn 1 đấy em cho vào cái hòm công đức, kể cả chồng con cũng
đi đâu có 1 nghìn, 2 nghìn tùy tâm. Thế con bào thế thì họ cũng nghe con gieo
duyên như thế thì họ cũng làm như thế.
Đến lúc vừa
rồi con cũng báo với quý Phật tử đó là mùng 1 này con vào đất Phật gặp Trưởng
lão các em có em nào đi thì theo chị đi mà không đi được thì các em, bắt đầu là
hòm công đức các em bắt đầu là đem mở ra để là vào cúng dường Tam Bảo, thì bạn
con những người đó rất là vui mừng, phấn khởi. Đòi đi nhưng công việc ngoài
kia, bảo là chắc chưa đủ duyên nên không đi được, thì thôi chị vào cúng dường
Tam Bảo giúp em, vào xin sách, xin đĩa của Thầy để chúng em đọc. Thực thế những
người đó chưa hiểu về cái pháp của Thầy, toàn theo Đại thừa thưa Thầy.
Đấy, thế thì
con rất sung sướng, đợt này con rất là đủ duyên nhiều đời nhiều kiếp đến hôm
nay con mới đủ duyên được gặp Thầy, thì con vào con trình Thầy, cái điều con
chưa hiểu như thế này nữa là, con cả quãng như thế là con thấy con thanh thản lắm
rồi, hằng ngày con vẫn tu tập, tết mùng 1 con vẫn đóng cửa con vẫn tu nhưng mà
con ham tu quá, con tu sáng 5h thì con xả nghĩ nhưng mà con lại tu đến 7h con xả.
Thế con hỏi em con thì em con bảo như thế thì tu phi thời. Thế con bảo mất 1
ngày 1 đêm làm Phật, hưởng thấy mùi của Phật pháp là phải tu phi thời. Thế ý bảo
chị không được nghe… Thầy à? Ăn đúng giờ, ngủ đúng giờ, tu đúng giờ không được
phi thời. Con thấy nghĩa là con sai, thì bạch Thầy hôm nay con sám hối trước quần
chúng, thì Thầy cũng giảng pháp cho con.
Con vẫn chưa
hiểu là Thầy đặt cho con là Thích nữ Liên Hạnh, thì con chưa có biết là chữ "Hạnh" ở
trong hạnh khổ lắm, thì nó hợp với cái chữ đó rồi Thầy đặt cho con, con chưa hiểu
con cũng mong Thầy giảng cho con hai cái chữ "Liên Hạnh" là
như thế nào? Và cái Liên Hạnh nó tu căn cơ gì nó hợp để con tinh tấn tu tập
thêm ạ. Thế thì ý nguyện của con như thế, con xin phát nguyện xin nghĩa là cho
các Phật tử chưa hiểu pháp môn của Thầy ạ, với cả nguyện vọng của con ngày hôm
nay như thế con cũng xin bạch Thầy, con xin Thầy chứng minh công đức cho con!
(02:38:02) Trưởng
lão: Để Thầy giải thích cho mà nghe, chữ "Liên Hạnh". Liên
là sen mà cái hạnh của cây sen là nó ở nơi bùn lầy mà nó chẳng hôi tanh mùi
bùn, thì có nghĩa là Thầy muốn con ở trong cái chỗ đau khổ mà không đau khổ.
Còn này con ngồi con khóc sướt mướt, hoàn toàn con ở trong bùn lầy không à,
không có vươn lên, con không có làm đúng như cái tên của con, là con đã sai,
con hiểu không?
À cái hạnh của
cây sen thì nó phải ở nơi bùn lầy nó phải vượt lên, nó phải thơm tho chứ, có phải
không? Chứ sao mà hôi bùn lầy quá vậy? À con đừng có khóc nữa! Phải vui vẻ chứ
sao lại mà khổ sở vậy?! Vậy mà mang cái Pháp danh vậy mà không sống cho đúng
như cái tên của mình, cái tên có nghĩa là mình phải sống cho đúng nghĩa cái tên
của mình, để cho mình tìm thấy sự giải thoát nơi thân tâm của mình, mới đúng
cái nghĩa của nó, phải không?
Từ đây về
sau phải nỗ lực, phải tu tập như vậy, còn tất cả những cái sự kiện xảy ra, chồng
con tất cả mọi cái xảy ra đều phải thấy nó là nhân quả. Không có nhân có quả
sao hôm nay lại có tai nạn như vậy, có chuyện này chuyện nọ chuyện kia, cho nên
mình thấy nhân quả tâm nó yên ổn. Khi mà nhân quả trả xong thì đâu nó ra đó
con, nó không có còn cái gì nữa mà phải khổ sở, mà chính con khổ con khổ bao
nhiêu thì cái nhân quả nó lại nặng thêm bấy nhiêu; mà cái nhân quả nó đến với
con mà con thấy thanh thản, an lạc. Con không bị nhân quả chi phối con, thì cái
nhân quả nó chuyển biến nơi con, thì nó sẽ chuyển biến những cái người mà đang
thọ nhân quả, mà con bi lụy quá thì mấy người đó họ lại càng khổ hơn, bị vì
nhân quả mà.
(02:39:46) Con
không làm cho thay đổi nhân quả mà con muốn làm cho nhân quả nó nặng hơn, thì
cũng chính bản thân của mình, mình đã biết nhân quả rồi thì mình sẽ an vui trên
cái nhân quả thì cái nhân quả nó sẽ thay đổi, nó làm cho những người xung quanh
mình bị nhân quả đó nó giảm xuống, nó nhẹ nhàng, nó không còn. Còn con khổ sở,
nó làm cho mấy cái người đó phải thọ lấy những cái quả khổ hơn, đau khổ hơn,
mình không chuyển mà mình làm cho người ta chịu khổ đau hơn thì con nghĩ làm
sao?! Nó không đúng Phật pháp đâu, Phật pháp là chuyển đổi nhân quả.
À cho nên lo
mà giữ gìn “tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”; đó là mình chuyển
đổi nhân quả cho những người thân xung quanh mình, chứ không phải riêng con
đâu! Bởi vì mình và những người thân của mình nó có cái sự liên hệ của nhân quả
rồi, không liên hệ thì sao con khổ, có phải không? Không liên hệ mà sao cái người
đó ở đâu xa xôi mà sao hôm nay đến đây làm chồng, làm con mình, có phải không,
các con phải hiểu!
Như vậy là
có nhân quả chứ, có sự liên hệ của nhân quả để trả với nhau, vậy là phải trả
trong sự yên vui, chứ sao lại trả trong cái giọt nước mắt?! Mà con cứ bị trả
trong những giọt nước mắt thì, vì cái nhân quả nó chỉ có 1 giọt nước mắt mà con
trả bằng nước mắt, bằng khổ đau thì nó bằng hai, bằng trăm lần giọt nước mắt
con, nó càng khổ gấp lên! Còn bây giờ con trả nhân quả bằng một nụ cười của
con, thì từng đó những giọt nước mắt nó sẽ dừng lại hết, cái đau khổ nó sẽ hết,
con hiểu không? Bởi vì đó là mình chuyển đổi nhân quả mà!
Cho nên mấy
con đừng có bi lụy, Thầy thấy mấy con đến gặp Thầy mà bi lụy, Thầy dạy tâm bất
động, thanh thản, mà thật sự ra mấy con điều này thế kia tức là Thầy biết mấy
con không có bất động, nghe nói bất động chứ mấy con không có giữ tâm được bất
động. Thay vì bây giờ được nghe Thầy nói rồi, thì tất cả mọi cái đều buông xuống
hết, tâm bất động, đó là cái chân lý giải thoát mà Phật đã truyền dạy; thì
trong đầu mấy con thấy đây là sự an ổn cho chính mình rồi thì mấy con còn cái
gì mà mấy con phải bi lụy, mấy con đau khổ như vậy nữa?!
Những cái mấy
con đã nghe Thầy dạy rồi mà mấy con bị pháp nó chi phối mấy con, tâm mấy con
chưa bất động, chưa thanh thản được. Từ đây về sau phải giữ gìn trở lại; phải
tu tập nhiều hơn để cho tâm mình luôn luôn được bất động, được giải thoát. Như
vậy là mới đúng nghĩa là đệ tử của Phật, là người đã thọ Tam Quy Ngũ Giới, là
cư sĩ.
(02:42:20) Mấy
con thấy, không lẽ bây giờ mình chỉ có cái tờ giấy vầy thọ Tam Quy Ngũ Giới, đệ
tử của Phật, mà rốt cuộc rồi “đệ tử của Phật gì mà bi lụy quá? Yếu đuối quá?”
Phật đâu có như vậy được, có phải không mấy con thấy không? Cho nên vì vậy từ
nay về sau mấy con phải vững vàng, ý chí phải dũng mãnh, gan dạ, chẳng hề nhỏ một
giọt nước mắt, không hề khóc trước cái đau khổ; mà cười trước cái đau khổ để
chiến đấu, để vượt lên chứ không có đầu hàng. Mấy con khóc chừng nào lung chừng
nấy, thì cái ý chỉ của mấy con cùng nhục, yếu đuối, hèn nhát, mấy con sẽ chùn
bước, mấy con không chiến đấu được với nhân quả của mấy con, phải mạnh mẽ, gan
dạ!
Chứ không phải
người nam người ta làm được mà người nữ làm không được, người nữ mấy con thấy,
đối với dân tộc Việt Nam mấy con thấy Trưng Vương - Triệu Ẩu người nữ, phải
không các con thấy rõ ràng. Đâu có phải Việt Nam chúng ta người nữ bi lụy, khóc
than đâu, yếu đuối đâu, người ta dám lãnh quân người ta đánh Tàu, người ta đánh
đuổi người Tàu. Thì thật sự cái gương hạnh của dân tộc Việt Nam chúng ta thấy
những gương hạnh anh thư rất rõ ràng. Cho nên mình noi gương những cái bậc anh
thư của đất nước của chúng ta, chúng ta trở thành những con người gan dạ và đến
với đạo Phật là con người ý chí, dũng cảm, chẳng hề sợ hãi một cái gì hết, như
vậy mới xứng đáng là con người đệ tử của Phật mấy con.
Chứ mấy con
cứ nghe người ta nói, người ta trọng nam khinh nữ, là cái tư tưởng của người
Trung Quốc mấy con, nó dìm mấy con xuống rồi mấy con cứ nghĩ mình yếu đuối, mềm
mại. Yếu đuối, mềm mại thì sao Trưng Vương - Triệu Ẩu dám xui quân đánh Tàu? Mềm
mại đâu? Người ta đâu có đầu hàng đâu! Người ta đâu có chịu thua ai đâu! Đâu phải,
các con hiện bây giờ các con thấy nè, người nữ chúng ta có thể trở thành những
nhà bác học. Con có thấy bên nữ bà Marie Curie không phải là đàn bà sao, bộ đàn
ông không à? Cũng là nhà bác học, người ta cũng tìm, người ta cũng là phát minh
ra cái này cái kia, thì mấy con cũng là người nữ, mấy con thấy người nữ chúng
ta đâu phải thua gì nam, nam học đỗ tiến sĩ thì người nữ người ta cũng đỗ tiến
sĩ, bao nhiêu người nữ đỗ tiến sĩ chứ bộ, không có người phụ nữ nào học đỗ tiến
sĩ hết sao. Mấy con đừng có mặc cảm, đừng có tự ti mặc cảm thua người nam, Thầy
nói người nữ như người nam, là con người sanh ra người nào cũng vậy, không có
thua ai hết.
(02:44:57) Đừng
có yếu đuối, mấy con đừng có khóc lóc, mấy con thấy nội mấy ông nam này nãy giờ,
mấy con thấy họ có khóc không? Còn mấy con người nào cũng khóc lóc hết à, trời
đất! Mấy con ảnh hưởng tư tưởng Trung hoa nó làm cho mấy con yếu đuối, nó dạy
cho mấy con làm cho mấy con tiêu cực, sống thấy mình không có mạnh mẽ. Đối với
Thầy, Thầy dạy cho mấy con là người nữ, phải có đủ ý chí, dũng cảm, mạnh mẽ,
không thua gì người nam, người nam làm được cái gì thì người nữ làm được cái nấy.
Đúng vậy, hiện giờ mấy con thấy, biết bao nhiêu người nữ người ta đỗ tiến sĩ,
biết bao nhiêu người nữ người ta trở thành nhà bác học; những người nữ người ta
anh hùng, chứ đâu phải người ta thua kém ai đâu!
Thì mình
cũng mang thân xác của người nữ, nhưng mình cũng phải xứng đáng để làm người nữ
chứ, chớ không khéo mấy con bị ảnh hưởng hết, thấy mình yếu đuối, mềm mại,
không mềm mại cái gì hết! Các con nghe bà Triệu Ẩu nói: nghĩa là, “Cưỡi cá
Kình, vượt sóng to, chẳng làm thê thiếp cho ai cả hết”. Còn mấy con á đầu hàng
làm thê thiếp cho mấy thằng đàn ông á, nó sỉ vả mấy con, chửi mắng mấy con, mấy
con hèn nhát lắm; mấy con luôn luôn lúc nào cũng bị đàn ông sai. Thầy nói thật
sự Thầy làm đàn bà là không bao giờ là người đàn ông nào sai Thầy được hết,
không đầu hàng ai hết đâu.
Tôi là con
người, làm đúng là đúng, cái quyền làm người thì tôi có quyền nói chuyện với
người khác, tôi là người tốt là người tốt, mà người xấu. Bây giờ người chồng
ghen tuông này kia, thấy nói chuyện với đàn ông, cấm đoán không cho cái này,
tôi đâu phải là cái người để ông chiếm hữu tôi, ông muốn tôi làm cái gì, làm
tay sai cho ông à? Đó mấy con thấy không, người ta phải vậy chứ, chớ cái gì rụt
rè sợ hãi, bởi vậy đàn ông hiếp đáp mấy người là phải! Phải mạnh mẽ, gan dạ
lên, đừng có yếu đuối.
Không Thầy dạy
thật mấy con, bình đẳng với nhau, nam nữ bình đẳng. Người nữ thấy người nam nói
chuyện với cô nữ nào đó, về thôi dằn sách chồng mình đủ thứ hết, mình chiếm hữu
chồng mình hay là mình là vợ chồng với người ta, phải bình đẳng, người ta muốn
nói chuyện với ai, người chồng mình tốt vẫn là tốt, người chồng xấu thì bây giờ
có nhốt nó, nó cũng vẫn lấy người khác. Thầy nói thật sự, người tốt là tốt, mà
người xấu là xấu mấy con. Người vợ mình cũng vậy, người tốt bây giờ, mấy con
cho đi nói chuyện khắp cùng hết, người tốt là không bao giờ họ lấy ai; mà người
xấu bây giờ mấy con có nhốt vợ mấy con ở trong nhà, hở ra một chút là họ đi lấy
người khác, cái người xấu là vậy. Còn cái người tốt bây giờ mấy con bỏ đâu nó
cũng tốt. Chứ mình không có chiếm hữu người nào hết, mình không làm chủ người
nào hết!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét