373- SỐNG ĐỘC CƯ LÀ GIẢI THOÁT
(00:05) Trưởng
lão: Hôm nay, mấy con được theo Thầy tu cũng lâu rồi. Mấy con có cảm nhận được
thấy cái sự giải thoát của mình chưa? Người nào mà thấy thì cứ trình cho Thầy
nghe. Giải thoát thật sự mấy con. Bây giờ mấy con ngồi trong thất tư duy suy
nghĩ tại sao cuộc đời khổ mà mình bây giờ không ai đòi, không ai khóc, không ai
la gì hết, có phải mình thoát khổ không? Mà cũng không lo cơm, lo nước, cũng
không lo cái gì hết. Tới trưa có cơm ăn. Đó là giải thoát mấy con.
Các con thấy
rất là rõ ràng. Bây giờ nếu mà mấy con không có tu hành không chừng mấy con khổ.
Khi khổ mấy con có con cái thì mấy con lo cho con cái. Khi lớn tuổi rồi con cái
lớn khôn hết rồi thì lo cho cháu chít. Thôi cứ ẵm cho đến chết cũng chưa hết khổ.
Có phải không mấy con?
Còn bây giờ
đó mấy con thấy không? Mình đã lìa tất cả những cái ham muốn của thế gian. Tức
là ham con cái, ham này kia, ham gia đình hạnh phúc. Điều đó là mình bị lừa,
mình bị lừa gạt, bị cái tâm mình nó lừa gạt mình. Nó tưởng đó là cái hạnh phúc.
Sự thật ra đó là cái khổ mấy con. Cái bóng dáng mình nghĩ nó là hạnh phúc. Chứ
không có ai có gia đình mà không khổ. Từ cái khổ này đến cái khổ khác. Ví dụ một
mình, các con sống một mình. Thì nội cha mẹ mình không, thì cái ý của cha mẹ
mình không, mình làm theo cũng mắc mệt, chứ đừng nói thêm người khác.
Rồi bây giờ
thêm người chồng nữa trời đất ơi! Đã cha mẹ rồi bây giờ thêm cả ông này nữa. Chịu
hết muốn nổi. Các con thấy không? Còn mình bây giờ mình đủ duyên mình đi ra hết.
Thì không còn ai làm cho mình khổ hết. Đó là cái bước đầu giải thoát. Cái bước
đầu giải thoát của tri kiến, cái sự hiểu biết của mình để giúp cho mình giải
thoát. Các con thấy không, cái hiểu biết của mình nó đưa cho mình đi vào cái chỗ
tu tập. Nếu mà mấy con không hiểu biết, không tu tập thì mấy con không bao giờ
mấy con. Có vào cảnh tu, trời ơi, sống trong Tu viện cô đơn một mình buồn bã khổ
sở. Trái lại, mấy con sống một mình thấy không ai làm cho mình khổ hết. Bởi vì
mình sống một mình có ai đâu mà làm khổ mình. Cho nên các con được giải thoát.
(02:37) Bây
giờ bước thứ hai. Bước này mình sống mình thấy an ổn được rồi. Cho nên Thầy khi
mấy con vào đây xin, Thầy cho mấy con vào sống độc cư. Mấy con sống nổi thì Thầy
dạy pháp tu. Mà sống không nổi thôi mấy con dẹp. Tại sao vậy, bây giờ dạy mấy
con cũng không tu được. Bởi vì sống độc cư không được làm sao tu được! Có phải
không?
Cho nên khi
mấy con sống độc cư mấy con thấy an ổn mấy con thấy tự mình mình thấy tự cái
tri kiến của mình hiểu mà. Không ai quấy rầy, không ai làm động mình, không ai
đòi hỏi mình. Mình sống một mình rất là hạnh phúc. Khi mấy con cảm nhận được
cái sự sống một mình là giải thoát. Mà cuốn sách "Con tê ngưu một
sừng" Thầy đã dạy. Từng cái tâm niệm của mình mà nó làm mình
không thành con tê ngưu mấy con.
Còn bây giờ
mình sống như con tê ngưu một sừng, không có tâm niệm nào mà làm nó chi phối
cái tâm nó. Cho nên nó là con tê ngưu một sừng. Khi mà sống được như con tê
ngưu một sừng. Không phải người tu sĩ chúng ta dừng lại đây. Mà chúng ta còn tiến
tới. Bởi vì cái nỗi khổ của chúng ta là trên thân của chúng ta thường hay bệnh.
Có thân mà, làm sao tránh khỏi bệnh được. Rồi chết! Các con thấy không? Nỗi khổ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét