385- CHÁNH KIẾN – THẤU SUỐT NHÂN QUẢ
(28:03) Trưởng
lão: Nói chung về cái vấn đề sát sanh, mình trực tiếp sát sanh là mình
phải trả cái quả sát sanh và những con vật bị sát sanh đều là do nhân quả. Tất
cả những cái nhân quả bắt đầu nó truyền nhau, mình giết nó nó sẽ trở thành người
nó giết mình không thể nào mình chạy khỏi. Cho nên người tu hành người ta rất sợ
nhân quả con, người ta giữ gìn nhân quả, đi người ta phải nhìn người ta tránh
người ta không dám đạp con kiến, vô tình đạp nhưng mà cũng phải trả quả nữa, chứ
không phải chạy khỏi đâu.
Còn có Thầy,
bây giờ nữ không có ai hết về nỗ lực tu đi, chừng tuần sau Thầy gặp thành Phật
hết. Phật mình đâu có khó đâu, ai chửi không giận là Phật rồi, ai nói gì mình
cũng không buồn phiền là Phật có gì đâu. Phật là vậy đó. Phật không thương,
không ghét ai hết. Phật có gia đình nhưng bỏ gia đình đi tu thành ra giải thoát
hoàn toàn, có vậy chứ Phật không phải là vô gia đình, có gia đình. Nhân quả.
Nhưng mấy con nhớ là Phật bỏ vợ bỏ con có người nuôi còn mấy con coi chừng bỏ
nó đói. Không được, phải lo lắng đầy đủ rồi mới bỏ đi tu. Đó là cái nhân quả của
mấy con tạo là mấy con phải trả. Còn Phật nhân quả ông tốt hơn là ông có bỏ vợ
bỏ con thì vua cha nuôi có gì đâu.
(30:07) Cho
nên ở đây trong cái sự tu tập của chúng ta là tu tập phải thấu suốt được nhân
quả, tức là Chánh Kiến đó mấy con. Cho nên Thầy lúc nào nếu mà đủ duyên mở lớp
Thầy dạy Chánh Kiến, những cái điều kiện xảy ra cái nào gọi là Chánh Kiến, cái
nào gọi là tà kiến, để chúng ta phân biệt giữa chánh với tà, chúng ta không lầm
lạc ở trong cái tà mà chúng ta sống trong cái Chánh Kiến, như vậy chúng ta sẽ
hoàn toàn giải thoát. Nhưng mà cái duyên chưa đủ.
Học cái lớp
Chánh Kiến hay lắm, bởi vì trong đạo Phật nó có cái Bát Chánh Đạo mà, tám cái lớp
học triển khai đàng hoàng, mà giờ mình chưa học được lớp nào hết. Nghe nói
chung chung vậy chứ còn chưa có học được lớp nào. Nhưng mấy con ước ao mỗi người
ước chút cộng lại nó thành ra một cái khối to lớn, một cái nguyện vọng lớn thì
nó sẽ hoàn thành sớm. Nó hoàn thành tới chừng đó mấy con học ở đây nè, thì mấy
con tập trung vô lớp học có người dạy chứ có gì đâu. Học Chánh Kiến, rồi Chánh
Tư Duy suy nghĩ như thế nào đúng suy nghĩ như thế nào sai? Cho nên học tám cái
lớp này để giải thoát.
Đạo Phật là
đạo trí tuệ mà, đạo giải thoát bằng cái sự hiểu biết mà, chứ ai bảo Thiền Định
là ngồi mà giải thoát đâu, cho nên bằng cái sự hiểu biết này mà giải thoát. Khi
người ta chửi mình không giận cũng bằng sự hiểu biết đó chứ đâu có dễ đâu, mà
mình hiểu biết thì mình đâu có giận. Thí dụ như người ta chửi mình, thì trước
đó mình chửi người ta giờ người ta chửi mình có gì đâu, thôi cứ để người ta chửi
cho mình cho đã để mình trả hết cái quả, cho nên người ta chửi mình hết thì biết
nhân quả trả xong có vậy chứ có gì đâu mà khó đâu. Chỉ cần mình hiểu mình không
giận ai nữa hết, xả bỏ không giận nữa. Thôi bây giờ còn hỏi Thầy gì nữa không?
Ráng về tu,
còn có thắc mắc gì đó, tu gì mà chưa biết, lấy tờ giấy ghi, xong rồi có dịp gặp
Thầy, nhờ Thầy trả lời giùm con những cái điều mà con thưa hỏi. Nhưng mà đừng hỏi
chuyện gia đình Thầy trả lời mệt Thầy. Chuyện gia đình là tại do mình tạo ra
cái nhân quả, mình phải trả cho hết mới đi tu. Khi mình trả chưa hết mình bỏ đi
tu không có được đâu, Thầy đuổi về.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét