415- NGƯỜI NỮ CŨNG TU CHỨNG QUẢ A LA HÁN
(58:36) Trưởng
lão: Đừng nói: “Tôi người Nữ tu không chứng đâu!”. Không
phải!
Đạo Phật rất
là bình đẳng. Bởi vì khi mà thời Đức Phật người ta kì thị Nam nữ. Nhưng mà đến
Đức Phật, Bà Gotami xin xuất gia, mọi người không có cho, nói: “Nữ tu
làm sao chứng?”. Đức Phật nói: “Nữ cũng tu chứng quả A La Hán”.
Cho hết 500 vị Nữ theo Bà Gotami đến xin xuất gia, Phật cho theo tu hành. Thì
các con thấy Đạo Phật phá vỡ cái giai cấp rất lớn, kì thị Nam nữ trong cái thời
đó. Cái ơn của Đức Phật lớn lắm mấy con. Bây giờ có người đầu óc người Nam có
người họ khinh người Nữ lắm mấy con, chứ không phải không đâu. Vì họ chịu ảnh
hưởng Tôn giáo của Trung Quốc đó, rồi họ coi cái người Nữ rẻ lắm mấy con. Còn
Phật giáo bình đẳng lắm.
Bởi vậy Thầy
đọc tới cái chỗ mà Đức Phật dạy 500 người Nữ (Cung phi Mỹ nữ) với Bà Gotami là
Bà dì nuôi Đức Phật cho xuất gia hết, thì Thầy thấy: Đúng là thời Đức Phật mà bẻ
gãy cái tôn ti trật tự của Xã hội như vậy, để nâng cái giá trị của người Nữ lên
vậy chỉ có Đức Phật là làm được chứ không ai làm được. Chứ mình làm nó đập mình
chết. Mấy người họ chấp đó, mà cái số chấp mà theo Nho giáo, Lão giáo ghê lắm
chứ không phải ít đâu.
Mà Đất nước
của mình Phật giáo từ Trung Quốc nó truyền sang, Thầy Tổ mình tu theo tư tưởng
Phật giáo của Trung Quốc chứ không phải Phật giáo thật sự ở Ấn Độ đâu. Cho nên
cái Hán tạng là tạng kinh của Trung Quốc, nó không phải là Kinh Nikaya. Còn sau
này Hòa thượng Minh Châu đi học xong Ngài về, Ngài mới dịch cái tạng kinh
Nikaya ra Tiếng Việt, mình mới có tạng kinh của Phật giáo. Cả một vấn đề, sau
này Hòa thượng Minh Châu làm công việc công đức cũng lớn lắm mấy con. Nhưng uổng,
Hòa thượng biết, Hòa thượng dịch mà Hòa thượng không tu, cho nên Hòa thượng
cũng thọ cái khổ lắm chứ không phải sung sướng gì đâu. Chứ phải Hòa thượng biết,
Hòa thượng nỗ lực tu thì giờ Hòa thượng ngồi chơi không có bệnh tật nào hoành
hành Hòa thượng hết, không cần ai phải đẩy xe lăn mình. Đó, mấy con thấy chưa?
Yên ổn!
Tu gì mà
mình làm thiện, làm phước cuối cùng ăn không được, để người ta đổ vô từng hạt
cơm, lấy ống người ta đổ vô, khổ quá! Các con thấy chưa? Các vị Hòa thượng của
mình họ đều dạy mình những pháp thiện chứ không phải những pháp ác đâu, thế bây
giờ họ khổ quá! Còn Thầy dạy mấy con làm chủ sống chết “Mày ăn không được
tao cho mày chết” kêu chết “Tịnh chỉ hơi thở, ngưng đi”,
nó chết mình không có đau khổ nữa, “Cho mày ăn không được mày chết chứ
để làm gì?”. Phải không mấy con? Tất cả các pháp đều vô thường, có pháp nào
của mình đâu mà tiếc? Buông xả bỏ hết, đó là hạnh phúc, con thấy chưa? Sự tu tập
của mình là vậy, mà có Thầy thì mấy con đâu có sợ mình lạc đường, Thầy sẽ dạy mấy
con đi đúng hướng mấy con.
Phật tử: Thưa Thầy cho con hỏi thêm tí nữa?
Trưởng
lão: Con hỏi
đi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét