433- KHI TU TẬP LÀ CẦN PHẢI THƯA HỎI THIỆN HỮU TRI THỨC
(07:38)Sư
Gia Hạnh: Nhưng mà cái kinh nghiệm, con nghĩ là chắc cũng khó mà mò ra cái
kinh nghiệm đó được đó Thầy. Bị vì khi mà mình tu tập, chính Thầy giảng, Thầy
nói thì khi mà làm được rồi đó, thì mới nhìn lại, mới thấy là cái kết quả của
những câu nói của Thầy đó, là nó rất là rõ ràng, nó chính xác một trăm phần
trăm. Nhưng mà khi, Thầy dạy Thầy nói hết ra nhưng mà không hiểu được, không ai
hiểu hết được, thực hiện sai những ý đó hết.
(08:05)Trưởng
lão: Đúng vậy! Bởi vì cái thời đại chúng sanh còn mê muội nhiều quá. Thành
ra dạy mà còn tu không trúng kia, huống hồ là không dạy, nó còn sai nữa. Cho
nên trong cái con người, thì nói chung là con biết người nào nó cũng y như con
người nấy hết. Nhưng mà có điều kiện là người trí tuệ dữ lắm con, còn người
cũng không có trí tuệ. Thành ra những người mà trí tuệ như Phật thì ít lắm. Con
thấy cả một cái quả đất của chúng ta bao nhiêu nước, mà chỉ có Ấn Độ mới có được
con người như Phật, đâu phải dễ. Rồi cả một cái đất nước Việt Nam mà có người
tu được như Thầy cũng đâu phải dễ, khó lắm. Mà có Thầy truyền dạy kia mà còn tu
trật lên, trật xuống. Huống hồ là không Thầy nữa thì thôi, biết đâu mà đi.
Sư Gia Hạnh: Như vậy trong cái giai đoạn này, nếu
mà như vậy thì Thầy đào tạo, Thầy huấn luyện đó, thì như vậy là chắc là phải vất
vả lắm? Bởi vì Thầy phải vạch cho rõ ra mới được, chứ mà trong cái quá trình
con thấy là những cái sự việc Thầy dạy đó là rất là rõ ràng. Nhưng mà khi mà
chưa có hành, mình chưa có thực hiện được cái pháp hành, mình chưa có thấy được
cái kết quả thì mình cũng không biết cái gì hết.
Trưởng
lão: Không biết,
nhưng mà điều kiện là mình có thực hành đó. Ờ, mình có siêng năng thực hành thì
nó có những cái hiện tượng nó hiện ra, mình không biết mình hỏi. Còn cái người
mà lười biếng, không thực hành, không biết đâu hết. Cho nên mấy người, Thầy nói
vô tu tu mà Thầy thấy không hỏi, Thầy biết mấy người đó chơi vậy, chứ không tu
tới đâu hết. Bởi vì cả một vấn đề kinh nghiệm của người ta mà, mình vô đây đâu
phải là mình làm Thánh liền được sao? Cho nên mình phải hỏi chứ. Còn mình không
hỏi tức là mình không có tu, kêu là tu cầm chừng chơi đó, hình thức. Chứ còn tu
thật nó thiên biến vạn hóa, nó đủ loại hết à.
Sư Gia Hạnh: Nhưng mà, nếu mà không có thực
hành, thì cũng không biết đường hỏi Thầy?
Trưởng
lão: Không biết đâu
con, không thực hành thì không biết đâu. Không biết đâu hỏi hết, chỉ có thực
hành mới biết hỏi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét