435- GIAI ĐOẠN KHÔNG DÙNG PHÁP TÁC Ý
(14:40) Sư
Gia Hạnh: Như mà Thầy hướng dẫn dùm chứ ở đây có (ý sư nói ở đây có 3 người
cần biết), Thầy Mật Hạnh với cô nữa nè.
Cô Trang: Thưa Thầy! Giống như anh Ty ảnh hỏi
con đó, thì là có tác ý hay không, trong cái giai đoạn của mình tâm nó yên tịnh
vậy đó, thì mình chỉ cần biết vậy thôi? Con nói khi nào mà có chướng ngại thì
tác ý còn không có chướng ngại thì không tác ý.
Trưởng
lão: Đúng rồi, không
có, mình không tác ý, mình ngồi chơi trí tuệ nó càng phát sáng ra. Còn nó có
chướng ngại thì mình tác ý cho nó đi cho rồi, đuổi cho nó đi.
Sư Gia Hạnh: Mà niệm nhiều quá thì nó cũng hơi ức
chế hả?
Cô Trang: Hơi động.
Trưởng
lão: Hơi động.
Sư Gia Hạnh: Thầy Mật Hạnh cũng hỏi đặng biết học
thêm chứ !
Trưởng
lão: Thầy Mật Hạnh
là Chúa đó.
(15:31) Thầy
Mật Hạnh: Con mới vô, mới tập à, cho nên Thầy nói: khi mình quán ly tham
thì mình chỉ cần ”An tịnh thân hành” mà trong giai đoạn đó
mình chỉ chú ý vô trong cái lời…(15:44)
Trưởng
lão: Ừ thì! Mình mới
tập thì mình phải chú ý vô bước đi, mà tập trung, mới tập mà. Còn mình bây giờ
mình tập lâu rồi thì chú ý làm chi, tự nó nó biết.
Thầy Mật
Hạnh: Thưa Thầy! Làm
sao mà nó biết từng thân hành, cái nó biết từ đầu đến chân, cảm nhận cái biết
đó, cái mình phải trụ hoài đó hay sao Thầy?
Trưởng
lão: Nó trụ nó mắc kẹt.
Thầy Mật
Hạnh: Sao Thầy
nói: ”Tâm định trên thân, thân định trên tâm”, mà bây giờ là không?
Trưởng
lão: Ờ! Thì hồi đầu
thì mình còn tác ý bảo nó: "Tâm định trên thân, thân định trên
tâm". Nhưng bây giờ nó đã quen rồi thôi không có cần định định gì nữa
hết. Bởi vì nó có nhiều cái giai đoạn tu, con hiểu không? Chứ mình cứ lấy cái
giai đoạn cũ không à.
Thầy Mật
Hạnh: Khi bị vọng tưởng
mình phải làm sao?
Trưởng
lão: À! Mình không
có cần, ở đây khi mình có đủ cái trí tuệ mình rồi, thì vọng tưởng, thì nó ló
cái mặt nó ra. Vọng tưởng ác, vọng tưởng thiện, vọng tưởng dục; vọng tưởng
không dục, con hiểu không? Thì vọng tưởng dục nó ló cái mặt ra thì bảo: ”Mày
đi đi chứ ở đó mày sai tao hả”. Vọng tưởng ác: "Mày làm khổ,
chưa chắc tao nghe theo đâu''. Đó có vọng tưởng. Bởi vì cái trí tuệ các con
thấy nó biết ác. Còn bây giờ người ta cũng có cái hiểu biết, nhưng mà người ta
không có trí tuệ. Cho nên nó hiện ra, tại bị dục nó mờ. Người ta cho nó thiện,
chứ sự thật nó ác, nó lôi mấy con tứ tung hết đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét