444- TU SINH CẦU PHÁP - THỜI KHÓA TU TẬP ĐÚNG NHẤT
(43:24) Trưởng
lão: Thời khóa tu tập
hả? Giờ nào tu thì tu, giờ nào ngủ thì ngủ, giờ thức tu mà ngủ, mà giờ thức tu
mà ngủ thì không được ..(nghe không rõ).. Coi như vậy là thất niệm. Vì vậy mà
bình thường ngồi chơi, mà ngồi chơi trong cái giờ ngồi chơi là cái giờ tu, chứ
không phải cái giờ ngồi chơi mà ngồi chơi không, giờ tu nhưng mà….. Thế là
mình (nghe không rõ)… Có vậy thôi, chứ không có gì hết.
Sư Gia Hạnh: Bây giờ như vậy đó thì trường hợp
con bây giờ con tu cái thời khóa nào Thầy? Thí dụ: Như tu mấy giờ, ngủ mấy giờ,
thức mấy giờ Thầy cho dùm con cái thời khóa.
(44:08) Trưởng
lão: Cái thời khóa hả? Đơn giản con. Buổi tối dù chẳng hạn từ 7 giờ tới 10
giờ mình ngủ, phải tỉnh thức. Cái giờ nào tu, giờ nào ngồi chơi, rồi buổi khuya
thì 2 giờ thức dậy, từ 2 giờ tu cho tới 5 giờ sáng. Bây giờ mình tu thì ngồi
chơi trong tỉnh thức, còn thức là phải thức cho trọn vẹn, có vậy thôi. Còn
không thì ngồi chơi giữ tâm thanh thản, an lạc, vô sự. Tâm mình không suy nghĩ
gì hết, con dế, con gì kêu, gió thổi…. Thì đều nghe thấy biết hết, nhưng mà
…(nghe không rõ)… Khi nào có hôn trầm, thùy miên thì đi Thân Hành Niệm, không
thì ngồi chơi, nó đơn giản lắm, bây giờ ngồi chơi thì giữ tâm bình thường.
Sư Gia Hạnh: Vậy là mình tập cho mình sống với
cái tâm bình thường, không có cái gì khác hết. Chứ không có tập luyện cái gì nữa.
Trưởng
lão: Không có luyện
cái gì nữa hết, luyện… Hay không …(nghe không rõ)…
Sư Gia Hạnh: Bởi vì trường hợp như. Thí dụ: Như
con nghĩ, theo mỗi cái pháp môn thì nó có những cái phương pháp tập luyện khác
nhau đó Thầy. Thì thành ra, thí dụ: như nó cũng phải có, thành ra mình phải biết
những cái pháp hành đó, thành ra để cho mình tập cho nó được. Còn nếu mà Thầy
nói như vậy thì Thầy chỉ rõ như vậy rồi thì giờ nào tu tập thì tu tập, giờ nào
mình không tu tập thì cứ nghỉ, mình cứ chơi mình cứ nghỉ vậy thôi, mình tập cái
tâm bình thường, đừng có nghĩ ngợi, đừng có lo lắng, đừng có suy tư gì đó thì.
Trưởng
lão: Như thế này nè,
bây giờ là vậy. Còn trước kia đó, mới tu vọng tưởng nó nhiều quá, cho nên mình
tu Định Niệm Hơi Thở, để mình gom cái tâm lại. Bây giờ phải bỏ để tu cái khác,
tu nữa nó sai.
(46:18) Sư
Gia Hạnh: Bởi vì Thầy không có giải nghĩa ra rõ, không có hiểu được. Bởi vì
không có hiểu được cái gì hết trơn đó.
Cô Trang: Thầy nói bây giờ, sư đó coi như là
cái giờ nào sư tỉnh thì sư ngồi sư tu với ngồi chơi. Nhưng cái vấn đề ngồi chơi
như thế nào, nhưng mà sư cái giờ ngủ mà sư không ngủ được, là ý sư là dùng cái
giờ đó để tu luôn. Nói chung là, trong cái vấn đề hồi nãy giờ đó con thấy là sư
trình bày, nếu mà sư cho nó thức luôn đó thì nó vẫn còn bị hôn trầm.
Sư Gia Hạnh: Vẫn còn hôn trầm chứ, nó gieo hôn
trầm. Nhưng mà nếu mà mình áp dụng cái phương pháp đó thì trong vòng chừng một
thời gian ngắn thôi thì nó phải hết chứ, để mình tập chứ.
Cô Trang: Không, không có được, có nhiều khi
4 giờ, 4 giờ hơn sư mới đi, mà 2 giờ sư nằm hoài, thì trong đó 2, 3 tiếng đồng
hồ vậy đó, mà sư không nghỉ, thì sư lấy cái giờ đó để sư ngồi chơi đi, nằm nó
cũng chơi vậy, cũng phải tu tập, thì sau đó có một tiếng còn lại cuối cùng, nó
ngủ thì cứ để cho nó ngủ, nó tự động nó thức.
Sư Gia Hạnh: Dạ! Cái đó thì dễ rồi. Bởi vì con
nghĩ như thế này nè! Là con nói là tại vì đó, mình phải tập theo đúng những cái
pháp hành của một cái pháp môn đó, là phải thức mình không được ngủ, mình phải
làm sao diệt hết cái vấn đề ngủ, để mình thức mình sống trong cái tỉnh thức vậy
đó, là mình phải làm như vậy. Thành ra mình làm như vậy chứ mình đâu có cầu
mong là mình phải làm như vậy để được Thần thông hay là như thế nào không phải.
Nhưng mà ý muốn đạt được cái vấn đề mục đích tu hành của mình, đó thành ra đó
xin Thầy để Thầy chỉ dùm cho.
Trưởng
lão: Coi như là mới
đầu tiên mình tu, thì mình nắm được pháp, nhưng mà sau đó chỉ cần giữ cái tâm
mình bất động là được, nên các pháp đều bỏ hết, thành ra tâm bình thường rồi.
Thành ra bây giờ ở trong giai đoạn này nó gom trong pháp rồi.
Sư Gia Hạnh: Nó gom trong pháp.
(48:18) Trưởng
lão: Chỉ có giữ hạnh độc cư, chứ không gì khác.
Sư Gia Hạnh: Bởi vậy, tui nói với cô nãy giờ nhiều
lần, là tui nói Thầy mà không dạy thì không có cách gì mà tu một mình được hết,
tu không được, không có cách gì mà tu được hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét