500- TU CHƯA ĐƯỢC THÌ LAO ĐỘNG GIÚP NGƯỜI TU ĐƯỢC ĐỂ NHẬN TRỢ DUYÊN
Cô Trang: Nhà bếp tại vì không tu thì rảnh thời
gian nên trồng rau. Còn người chuyên tu thì không có được trồng.
Thầy Mật
Hạnh: Người chuyên
tu là không có trồng, là tại vì người ta chuyên tu. Rãnh thích làm thì làm
không thích thì thôi hà!
Trưởng
lão: Bây giờ, nội mà
nhà bếp hết mà không có cái người nào thích làm cùng, thích làm. Mà không thích
làm, thích tu hết như giống như con vậy đó, thì nhà bếp người ta tu hết thì
thôi, còn cái trồng rau thì có người khác.
Thầy Mật
Hạnh: Ai thích trồng
thì cứ trồng, ý là vậy đó!
Trưởng
lão: Có người, người
ta tu không được.
Cô Thanh
Như: Đó, đó, đó. Hồi
sáng con nói là nếu mà ai tu không được thì ra trồng rau.
Trưởng
lão: Mấy người mà ngủ
gục này kia đồ cho ra trồng rau, cho mày ngủ gục. Cái trồng rau, trồng trái cây
cho người ta thọ thực, người ta tu, rồi mình nhận được. Thí dụ như bây giờ trồng
cái luống lang, người ta gặt cái ngọn, cái lá người ta thu được bao nhiêu được,
chứ đâu có ai ăn mà ta chia người từng chút, từng chút. Mà cái công đức tu của
người ta trợ lực nó rất lớn. Với lại bây giờ tôi nhiếp tâm không được, nghĩ cái
này cái nọ cái kia, do đó mà mất thời gian [..] nhờ cái phước báu của những cái
người người ta nhiếp tâm được, người ta xả tâm được. Bây giờ tôi tu cái tâm tôi
còn vọng tưởng, chưa có được, thôi tôi trồng rau để người khác người ta tu. Trợ
duyên cho tôi bằng cái từ trường, từ trường tu. Khi mà ngồi bất động vậy có cái
từ trường trong không gian để giúp cho mọi người, người ta tu chưa được, nhiếp
tâm chưa được, sẽ lần lượt được.
Minh Châu: Thưa Thầy cho con hỏi, chúng con
làm nhà bếp, chúng con làm phục vụ cho chúng thì chúng tu hành tốt, vô lậu thì
chúng con có được hưởng thành phần gì không?
Trưởng
lão: Nó sẽ, cái vô lậu
của nó, nó khiến cho con, khiến đẩy cho con đi vào con đường tu. Nó chưa đủ phước,
nó đủ cả đẩy con đi liền. Nó có một cái người nào thay thế con hoặc là ai hoặc.
Làm như cái may vậy, có cái thất theo cái ý của con. Tự con, con làm giúp đỡ
cái người tu, cái từ trường thiện nó sẽ giúp đỡ con. Thí dụ như chẳng hạn, một
người tu thì cái từ trường thiện. Như bây giờ ở đây thì các con đều tu, thì những
người kia người ta làm cho mình ăn mình sống mình tu thì cái từ trường đó nó sẽ
đẩy các con đi vào con đường tu như cái ông thầy đang tu.
Như bây giờ
mấy con làm, Thầy bưng bát cơm Thầy đưa lên Thầy ăn thì cái bát cơm đó, từ trường
của Thầy sẽ thọ cái bát cơm này rồi coi ai là người nhiệt tâm để mà lo cho
chúng. Cũng như mình nhiệt tâm mình tu hành.
(03:22) Minh
Châu: Tại vì con nghe Thầy nói là chúng con làm thì chỉ có phước hữu lậu
nên chúng con muốn hỏi về phước vô lậu.
Trưởng
lão: Phước vô lậu.
Thí dụ như bây giờ con làm. Các con ngồi đây là bảy người, Mật Hạnh, cô Trang
trồng rau, rồi người làm bếp. Chứ còn bây giờ mà Thầy còn tiền Thầy mua rau về
cho mấy con ăn. Thì coi như cái phước đó nó không còn, nó chấm hết. Nói chung
là Thầy vất vả cho mấy con.
(05:00 -
05:35) … (. . .)
Cô Thanh
Như: Vậy bạch Thầy,
nếu mà như vậy cái vụ mà trồng rau nếu như Thầy nói, tụi con có thể nhìn ra cái
thời gian để tụi con làm cũng vẫn được.
Trưởng
lão: Coi như là mình
vì chúng, vì mọi người tu. Mình thấy cái duyên mình chưa đủ duyên, họ thành khẩn
tu, sống độc cư một mình thì chiều mình vác cuốc ra mình làm chừng bằng cái
vách đó lại đây thôi.
Cô Thanh
Như: Trong tiếp nhận,
chuyên tu là không có ra làm. Còn nhưng về phần nhà bếp thì sao, nhà bếp tụi
con thì ban ngày tụi con đã làm buổi sáng rồi.
(6:40) Trưởng
lão: Bây giờ Thầy đặt thành vấn đề cho nghe. Bây giờ trong nhà bếp, trong
nhà bếp cùng nhau mình lo bếp nước, cơm nước cho chúng rồi. Trong khi đó mình
thấy, bây giờ để tiết kiệm cái số tiền mua rau cải cho chúng tu. Bây giờ mình
thấy rau lang thì dễ trồng nhất. Đừng có trồng những cái cây phải có cái thân.
Còn cái rau lang con dẫy cỏ sạch con ghim xuống đó.
Cô Thanh
Như: Vậy để tối nay
con chấn chỉnh nhà bếp lại. Nếu bây giờ mà vị nào, sau giờ nấu cơm rồi, ăn cơm
xong xuôi mà ở tu thì ở trong thất tu. Còn nếu như vị nào cảm thấy tu không được
thì đi ra trồng rau lang thì được không Thầy?
Trưởng
lão: Được.
Cô Thanh
Như: Đó, tối nay con
họp nhà bếp lại.
Trưởng
lão: Cái đó hay đó.
Cô Thanh
Như: Còn nếu mà tu
là phải ngồi trong thất tu đàng hoàng. Mà bạch Thầy, cái này là Thầy cho phép
trồng nghen. Là do những người tu không được.
Minh Châu: Con xin hỏi, chúng con làm bếp. Bây
giờ thí dụ chúng con có một giờ để dậy. Thay vì một giờ đó chúng con ra trồng
rau lang thì con ngồi giữ tâm bất động thì cái nào hơn?
Trưởng
lão: Bây giờ trong
khi đó con ngồi tâm bất động tức là con tu. Còn bây giờ con ngồi mà nó cứ lăng
xăng, lộn xộn trong đầu của con. Còn bây giờ con thấy cái tâm con, con nhắc tâm
bất động thanh thản an lạc vô, sự thì nó im lặng chừng một phút hay nửa phút đi
cũng được. Thì đó là con cứ ở trong thất tu. Làm cơm nước rồi, cứ ở trong thất
tu.
Còn nếu mà
mình thấy nó còn kéo dài quá, tức là cái phước mình chưa đủ đó. Cho nên mình
ráng mình làm để tạo cái phước hữu lậu. Có vậy thôi, không có gì hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét