61-LÀM CHỦ THÂN TÂM
(17:10) Vì vậy chúng ta tu hoàn toàn làm chủ thân tâm. Làm chủ tâm mình: Ai nói gì cũng không giận không hờn, ai đem cái gì cám dỗ, mình không có ham muốn gì hết. Đó là làm chủ tâm.
Làm chủ thân mình: Làm chủ già thì không có run rẩy, yếu đuối, đó là làm chủ cái già, không có đau nhức chỗ này chỗ kia. Già cả thì lụm cụm, run rẩy, đi sợ té, rồi bị bệnh đau nhức chỗ này, chỗ kia, chỗ nọ. Trên thân nó đau nhức, bởi già khổ. Nhưng người già mà tu, người ta không có khổ, không có đau nhức gì ở trong thân hết. Bởi vì các con biết không, nó có thọ, cảm thọ đau nhức thì chỉ cần tác ý đuổi đi: “Cái chân này đau đi đi, ở đây tao không có chỗ cho mày đâu”, thế là cái đau nhức nó đi. Có phải mình tu tập để làm chủ bệnh, tức là làm chủ cái già, mà cái già là cái ổ bệnh nó đẻ ra. Người già thường đi không nổi, còn cái chân đi run run sợ té, các con tác ý: “Đi cho vững, đừng có đi run run. Tao đạp một cái cho mày chết luôn”. Nó sợ, nó không đi run. Chứ sự thật, mấy con cứ nhìn người già đi, đi họ sợ té lắm. Vì vậy, cái lực của ý thức nó mạnh lắm, nó bảo cái thân sao nó phải nghe vậy. Ai già không yếu, nhưng tại sao nó làm sao cái thân già của nó lại không yếu? Đi vững vàng, quắc thước, đó là cách thức để chúng ta làm chủ già.
(18:48) Làm chủ già tức là làm chủ bệnh, mà làm chủ bệnh rồi thì làm chủ sự sống chết rất dễ. Thầy bảo: “Hơi thở, tịnh chỉ, ngưng. Bảo không biết nghe, tao cho mày chết”, thì nó ngưng à. Mấy con bảo nó tịnh chỉ thử xem nó ngưng không, nó chưa ngưng được đâu, chứ Thầy bảo là nó ngưng rồi. Cho nên Thầy thấy, chính là cái thân này mình sai sao nó nghe vậy thì hạnh phúc vô cùng. Cái thân mà nó không sai được mình. Nên trong thời gian này, duy chì được chánh pháp của Phật, để cho con đường của Phật pháp, chỉ có đạo Phật có con đường này. Mấy con nhìn thấy tôn giáo rất nhiều ở trong thế gian của chúng ta, như Hồi Giáo, như Thiên Chúa Giáo, như Lạt Ma Giáo, rồi tất cả các tôn giáo rồi Đại thừa giáo, rồi Thiền tông, đâu có cái pháp nào mà làm chủ Sanh - Già - Bệnh - Chết như đạo Phật đâu. Các con thấy rất rõ, vậy mà có thật mới nói. Cho nên Thầy còn sống tại đây là duy trì cái kinh nghiệm này để giúp cho loài người làm chủ được bốn sự đau khổ của kiếp người.
(20:05) Chính đạo Phật mới đem giải quyết cái sự khổ của con người. Còn mấy cái tôn giáo kia, nó luyện thần thông, nó nghĩ rằng có cõi Trời này kia cho nên người nào mà làm thiện ở đây, sống thiện ấy, thì khi chết thì Chúa rước về Trời. Chúng ta ham làm thiện để về cõi Trời, chứ chúng ta đâu có cứu mình ở hiện tại, cuộc sống hiện tại của chúng ta đâu. Chúng ta liều sống chết để bảo vệ được cái tôn giáo của mình, thì Chúa sẽ rước mình về cõi Trời. Vì vậy mới có những thánh chiến, người ta dám hy sinh, người ta chết vì Chúa, vì tôn giáo. Mấy con thấy rất rõ, cái tinh thần của họ rất mạnh, nhưng nó không đúng sự giải thoát của nó mà nó chỉ mơ tưởng trong cái không đúng. Sự thực ra đức Phật nói Ba mươi ba cõi Trời chỉ là cõi Tưởng tri, không phải liễu tri. Không có cái cõi nào là thật hết. Chỉ có con người là do duyên hợp sanh ra, cho nên chúng ta sống trong bốn đại hợp duyên mà chúng ta sanh ra, cho nên nay đau, mai nhức để rồi bốn duyên rã ra, nó hợp rồi nó rã.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét