62-CHỌN CỬA SANH LÀ LY GIA CẮT ÁI
(21:16) Các
con đọc Mười hai Nhân duyên tức là mười hai duyên hơp. Từ mười hai nhân duyên
đó, mấy con sẽ vào chỗ đó, nó có bốn cái cửa vào. Cửa Sanh là mấy con đi vào cuộc
sống như hôm nay mấy con trở thành tu sĩ, đó là mấy con đi vào cửa Sanh. Cho
nên mấy con đi vào cửa Sanh, mà mấy con còn trở về thăm gia đình, còn thăm em
út, con cái, thôi thôi cái này là ly Sanh chưa được. Nghĩa là khi ly gia cắt ái
rồi thì nhất định là đến một cái chùa nào ở đến chết cũng không về thăm gia
đình. Chừng nào tu xong rồi mới về gieo duyên.
Còn bây giờ,
đi tới đi lui độ, rồi gia đình, cha mẹ tới thăm nuôi, kiểu này thì cắt ái không
cắt nổi. Sai, nó không đúng! Cho nên đi vào đời sống của người xuất gia, đi vào
cửa Sanh là cắt đứt dòng ái, không còn có Phật tử ra vô này kia tiếp duyên. “Hồi
đó, tôi ở chùa, quen nhiều Phật tử, giờ tôi đến đây tu. Vài hôm, có
một đoàn đến thăm, tôi ra nói chuyện chút, rồi tôi vô”. Rồi cứ như vậy thì
ông thầy này cứ tiếp duyên với Phật tử, không ra gì hết, tu vậy sẽ không xong,
không giải thoát được. Khi không tu thì thôi, chứ trong một ngày hay nửa ngày,
một tháng hay nửa tháng, đã quyết tu thì tu cho tới nơi tới chốn. Tu cho tới
nơi tới chốn rồi mới nói chuyện với gia đình của mình. Chứ không khéo, mấy con
tu chưa xong mà về nói chuyện với gia đình, coi chừng nó nói “Tôi tu thanh tịnh
lắm”, nhưng mà thanh tịnh gì còn về gia đình là làm sao? Mình nói là người ta
xét qua đã ly gia cắt ái rồi, đã vô trong chùa tu rồi mà giờ đi ra.
(23:10) Trong
khi mình đi ra thì mình phải làm chủ bốn sự sống chết thì nó mới đúng. Còn mình
đi ra mà chưa làm chủ Sanh - Già - Bệnh - Chết mà đi ra nói: “Tâm mình thanh tịnh
thế này, tâm mình bất động thế kia, tôi ngồi một hai giờ, không có vọng tưởng”.
Cái này là ngoại đạo hết, nó không đúng.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét