73-ĐỊA LINH
Vị trí của
cái tỉnh Tây Ninh có cái núi Bà và núi Cậu. Núi Bà thì họ đi trẩy hội Bà cho
nên nó lành lặn, cho nên mấy ông thầy luyện Mật Tông đều qua núi Cậu này luyện
hết. Nó có cái vị trí, mà đất Tây Ninh thật ra nó là cái nơi địa linh nhân kiệt
chứ không phải không. Nó có cái vị trí để cho người ta tu, mà Thầy tu xả được
tâm thì Thầy cũng ở Tỉnh Tây Ninh chứ ở tỉnh khác đâu. Đất này là đất địa linh.
Con thấy bão tố ở đâu chứ ở Tây Ninh không thấy nó tới. Ở đây nó bình yên, thật
bình yên. Cái đất kỳ cục, nó rất là an ổn, nó không có ngập lụt, gió bão cũng
không có nữa, có ở đâu chứ đất này nó không có. Từ hồi mà cha sinh mẹ đẻ ở Tây
Ninh này, Thầy thấy Tây Ninh này, tỉnh này là cái tỉnh bình yên nhất, không có
khổ, dân bình yên sinh sống. Nó là vùng đất có vị trí của nó không phải cao, mà
sao lũ lụt không tới đây được. Con thấy có mưa gió vừa rồi đúng không, con nhìn
thấy những nơi khác, trời nước ngập, thấy ớn luôn, cuồn cuộn. Còn đường xá tỉnh
Tây Ninh này mấy con có thấy hư không, cái đó là cái bình yên.
(39:43) Cho
nên là ở đây, người mà có duyên phước về cái tỉnh này tu tập thì Thầy thấy rất
là an ổn, cho nên đừng bỏ phí một đời người. Đâu phải người nào cũng về tỉnh
Tây Ninh hết đâu. Bao nhiêu người, hàng vạn người ở chỗ khổ sở mà người ta cứ
bám mà ở. Lẽ ra lũ lụt như miền Trung ấy, người ta dẹp, bỏ đi hết, vô trong miền
Nam tìm chỗ nào không lũ lụt mà ở. Không, cái tình cảm nó kỳ cục, nó trói buộc,
nó là ái kiết sử với cái địa phương. Bây giờ có đi hết đi nữa, cũng còn để một
hai người, bởi vì khổ quá họ phải đi thôi, thì họ cho những con cháu đi thôi,
chứ người già họ không dám đi, làm như thương mến cái đất đó quá. Chứ sự thật
ra đó là ái kiết sử. Mình thương đất, thương yêu của mình cũng là ái kiết sử.
Tình cảm của
Thầy đối với tỉnh Tây Ninh tốt chứ không phải không, nhưng mà Thầy lên Hòn Sơn
thì Thầy bỏ Thầy đi thôi. Thầy ra Bà Rịa, Vũng Tàu Thầy ở như thường, chẳng nhớ
nó chút nào. Các con thấy đó, tình cảm của Thầy đối với quê hương là cả đất nước
này, chỗ nào cũng là quê hương của Thầy, nhưng mà chỗ nào sống khổ là Thầy đi
chỗ khác. Thầy không để tình cảm chi phối.
(41:13) Bây
giờ Thầy thấy ở đây yên, Thầy ở đây để Thầy dạy cho các con thôi. Tâm chúng ta
còn yếu, gặp những cảnh lũ lụt hoặc là thiên tai thì đừng tới. Cho nên ở đây mấy
con yên tâm mà lo tu tập.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét