98-BẤT ĐỘNG TÂM ĐỊNH KHÁC TỨ THIỀN
Phật tử: Dạ thưa Thầy, con không ăn,
không ngủ hai ngày
Trưởng
Lão: Con bây giờ nhập
vào cái định bất động tâm, thì coi như là nó cũng không ăn, không uống, nhưng
mà nó không sâu. Coi như là con có thể, khi Thầy nhập vào cái Bất Động Tâm của
Thầy được rồi, con có thể tới gần Thầy được. Nhưng mà Thầy nhập Tứ Thiền ấy thì
nó có một cái vạch, cái từ trường của nó. Cái từ trường của Tứ Thiền, con đứng
ngoài, coi như có lồng kiếng, con đứng ở ngoài chứ con không đến gần được. Nó
khác. Cho nên nó không ăn, không uống là do sức thiền định của nó. Còn nhập Bất
Động Tâm, nó cũng bất động, nó không đói không khát gì nữa con, nó không buồn
ngủ nữa, nó ngồi yên lặng như người bình thường như mấy con vậy, mấy con không
biết đâu.
(2:05:16) Phật
tử:
Trưởng
Lão: Ngồi thế này mà
nó không ăn, bởi nó luôn luôn ở trong cái đó, nó bất động mà. Thân nó bất động.
Còn mấy con còn động cho nên nó còn đói còn khát, còn Thầy bất động. Đây là tầng
định của nó, mà tầng Định bất động đó là Tứ Niệm Xứ. Con mới ở trên cái Chánh
Niệm của nó thôi, chứ chưa phải định đâu. Còn vô cái định của Sơ Thiền, Nhị Thiền,
Tam Thiền, Tứ Thiền thì lại khác rồi. Nó có cái vòng định, như cái lồng. Nó nhốt
Thầy trong cái lồng; cái từ trường phóng ra, cái từ trường định nó phóng ra. Mấy
con không có lại gần. Ví dụ như Thầy ngồi đây, mấy con mở cửa, mấy con vô không
được.
Phật tử: Dạ thưa Thầy! Thầy nhìn thấy được
chúng con không ạ?
Trưởng
Lão: Coi như
khi nhập định, ở trong định của Tứ Thánh Định, coi như là hoàn toàn Thầy ở
trong cái trạng thái định. Còn cái Tâm Bất Động thì mấy con làm gì thì Thầy biết
hết, mà Thầy bị không bị duyên với trần, các con ở đằng sau đứng làm gì Thầy biết
hết. Không có bị cái tâm nó phân ra. Thầy thấy cái sai, cái đúng của mấy con.
Các con làm gì Thầy biết hết. Như bây giờ Thầy ngồi, bất động tâm này, mấy con
làm gì biết hết, mấy con ngồi đây viết viết gì Thầy cũng biết hết. Nhưng mà Thầy
chẳng quan tâm vấn đề của mấy con.
Nó chỉ có ở
chỗ bất động vậy thôi. Vậy mà suốt bảy ngày đêm không ăn uống. Nó ở chỗ bất động.
Nó còn động, nó còn đói khát, nó còn ăn uống thì nó đâu phải là bất động. Đã
nói bất động, nó ở Tứ Niệm Xứ bảy ngày đêm. Trạng thái của Tứ Niệm Xứ là Chánh
Niệm của động. Nó ghê lắm. Bởi vì Thầy dẫn dắt mấy con đi vào Tứ Niệm
Xứ nên bây giờ tâm mấy con bám vô hơi thở. Mà mấy con vừa dứt hơi thở mà cảm nhận
toàn thân thì đó là Tứ Niệm Xứ đúng. Đó là nhờ mấy con tu Tứ Niệm Xứ mà mấy con
đi vào, tức là vào cái tâm bất động của Tứ Niệm Xứ. Chứ còn vào con đường khác
là trật. Cho nên, bây giờ hướng dẫn mấy con về Tâm Bất Động là vào Tứ Niệm Xứ hết.
Phật tử: Dạ thưa Thầy chúng con đều có
đau ốm, mà không có phiền não
Trưởng
Lão: Bởi vì nói
chung, cái tâm của mình dễ ảnh hưởng đến cái thân. Phiền não giận hờn làm cho
cái thân dễ bệnh đau. Còn cái tâm không phiền não giận hờn thì cái thân ít bệnh
đau. Bắt đầu bây giờ nó có Lực Như Ý Túc rồi, khi cái thân nó có bệnh đau là nó
ly, nó không đau. Khi mà người lớn tuổi như Thầy bị ảnh hưởng thời tiết, cũng
như những người già khác, chứ Thầy không da đồng xương sắt đâu. Không phải đâu.
Nó cũng y như những người già khác. Thời tiết thay đổi, thì nó cũng nhức cái đầu
gối, cũng nhức cái chân, hoặc nhức cái tay, cũng y như mọi người. Thầy
nói: “Thọ là vô thường, đau cái đầu gối này đi, ở đây không có chỗ mầy
đau”. Nói vậy thôi, nó quải gói nó đi. Nó không có đau, tức là nó hoảng quá
nó đi, cho nên đối với Thầy, đau là đuổi nó đi hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét