186- NHÂN DUYÊN
(1:02:01) Cho
nên các con học Mười Hai Nhân Duyên, mấy con thấy: Nó do mười hai nhân duyên nó
hợp lại, nó thành ra khổ. Mà mười hai nhân duyên nó rã ra thì nó hết khổ mấy
con, phải có duyên mới gặp nhau. Hôm nay có duyên mấy con mới về gặp Thầy, đó
là duyên, nhân duyên. Chứ nếu mà không có duyên thì chắc không gặp. Ngày xưa,
kiếp trước mấy con không gieo duyên thì hôm nay mấy con không gặp Thầy đâu.
Ngày xưa mấy con có gieo duyên với những người tu nào đó, nhưng mà không ngờ những
người tu đó lại có Thầy. Các con hiểu chưa? Cái duyên hôm nay cho đến kiếp này
chúng ta cũng còn gặp lại, bởi vì mấy con chưa giải thoát. Rồi mấy con chưa giải
thoát, kiếp sau mấy con gặp. Nó không phải là ông thầy Thông Lạc nữa, mà là ông
thầy nào đó không biết. Nhưng chính ông đó cũng là ông thầy Thông Lạc. Rồi bắt
đầu ông lại dạy tiếp tục để cho mấy con - cái duyên mấy con gieo mà - để cho mấy
con tới giải thoát mà.
Nghĩa là hôm
nay Thầy dạy như vậy mấy con giải thoát hết, Thầy hết duyên với chúng sanh. Mà
mấy con còn chậm chạp nữa, còn kéo dài đời nữa, chắc chắn còn gặp Thầy. Thầy sẽ
còn ở thế gian, chưa đi, phải không? Mấy con hiểu chỗ đó, đâu phải dễ đâu. Cái
nhân duyên mà, đâu có dễ đâu! Nhưng mà đối với cái người tu hành thì cái thời
gian nó không có mấy con, còn mấy con thì có. Ờ, bây giờ tám chục tuổi, một
trăm tuổi có thời gian. Mấy con bị cái thời gian nó chi phối mấy con. Bây giờ
nó già cả.
Thí dụ như
Thầy bây giờ cái thân hình của Thầy như vầy, mà Thầy giữ bây giờ hai trăm tuổi
Thầy cũng vậy, không già hơn đâu, giữ được. Còn mấy con giữ không được, nó cứ
nhăn nheo, nó khọm nó đi xuống không, không có tươi lại được. Còn Thầy thì giữ
được và Thầy có thể làm cho nó trẻ lại được. Các con thấy không? Trẻ lại bằng một
cái chú thanh niên, bằng con như vậy được, nhỏ hơn cũng được nữa. Cái khả năng
của cái lực của người ta, Dục Như Ý Túc mà. Dục như ý mình muốn mà. Mình muốn
cái thân mình trẻ là nó trẻ mà. Cũng hình dáng cũng Thầy, nhưng mà nó trẻ, nó
không khác chút nào. Nhưng mà trẻ cái mấy con thấy: “Không phải Thầy,
Thầy già chứ đâu có vậy, trật không trúng!” Cho nên vì vậy đó, mấy con
ráng nhớ mấy câu Thầy dạy, mấy con ráng mấy con nhớ. Còn ai hỏi gì nữa không
con?
(1:04:39) Huyền
Thạch (Chú Tâm): Mô Phật. Bạch Thầy người này có ba câu hỏi Thầy.
Câu số 1:
Chúng con Phật tử về Tu viện muốn cúng dường cho Thầy, chúng con nên gặp vị
nào?
Câu số 2:
Chúng con muốn ở lại Tu viện tu học, chúng con nên gặp vị nào?
Câu số 3:
Con vẫn mơ hồ giữa linh hồn và từ trường. Người Phật tử, người chết từ trường
còn lưu xuất. Vậy có thể gọi đây là linh hồn không?
Kính bạch Thầy
từ bi chỉ dạy chúng con ạ!
Trưởng
lão: Bây giờ. Con
nói câu hỏi một đi Thầy trả lời từng câu đi.
Phật tử: Dạ.
Câu số 1:
Chúng con Phật tử về Tu viện muốn cúng dường cho Thầy, chúng con phải gặp ai?
Trưởng
lão: Mấy con về Tu
viện đó, mấy con muốn cúng dường Thầy, thì mấy con sẽ gửi cô Út cúng dường Thầy
cũng được. Hoặc là mấy con gửi cô Trang cúng dường Thầy cũng được. Vì hai người
này họ sẽ đại diện, họ sẽ đưa đến cái sự cúng dường đó cho Thầy, phải không? Đó
là câu hỏi một.
Còn câu hỏi
2: Muốn ở Tu viện tu học, con phải gặp vị nào?
Muốn ở lại
Tu viện tu học đó! Bây giờ con ra, con muốn ở lại. Mà ở đằng trước phía cô Út
quản lý, thì mấy con xin cô Út ở lại. Và cô Út sẽ báo, lần lượt Thầy đến, Thầy
sẽ hướng dẫn mấy con tu tập, phải không? Còn nếu mà mấy con thấy có cái duyên với
cô Trang thì mấy con sẽ xin cô Trang. Thì Cô Trang sẽ sắp xếp cho mấy con. Và đồng
thời, thời gian mà Thầy cho mấy con ở trong một tuần lễ hay hoặc là một tháng.
Mấy con độc cư trọn vẹn, Thầy sẽ đến Thầy hướng dẫn mấy con. Thì cô Út hoặc cô
Trang đều là được cả hết, không có người nào mà Thầy bỏ hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét