198- BỐ THÍ, LÀM TỪ THIỆN VỚI TÂM THIỆN CỦA MÌNH LÀ ĐỦ RỒI
Chú Hiển: Dạ thưa đức Trưởng lão! Có một
câu hỏi nó cũng giống như ý nghĩa này là có vài người bạn hôm nay con dắt lên
đó thì hay thắc mắc về việc đi làm từ thiện. Kính thưa Trưởng lão! Con có trình
bày khi mà con được xem sách của Trưởng lão, nhưng mà chắc chắn cái sự trình
bày cũng như hiểu biết của con là nó không được chuẩn. Thì nhân cái duyên nó
cũng phù hợp với cái câu vừa rồi thì xin đức Trưởng lão từ bi giảng luôn cho.
Trưởng
lão: À! Làm cái
việc từ thiện hả con?
Phật tử: Dạ. Bố thí.
(1:44:00) Trưởng
lão: Bố thí. Chẳng hạn bây giờ mình nghe đồng bào ở miền Trung bị lũ lụt,
đang cái cơn nghèo đói, nhà cửa bị trôi, bị sập đổ hết rồi. Phải không? Bây giờ
đó, mình mới kêu gọi tất cả những bà con của mình ở miền Nam được bình an đó.
Người chút, người chút, mua gạo, mua thóc, mình chở ra đó, mình giúp đỡ họ. Điều
đó điều tốt chứ có gì đâu con, không có điều đó điều xấu. Đó là làm cái việc
thiện. Trong khi mình nghe được người ta khổ, đó là có cái nhân duyên. Còn mình
không nghe thì thôi. Giờ tôi đâu có nghe biết gì đâu. Mà bỗng dưng bữa nay tôi
mở đài, nghe nói miền Trung bị lũ lụt như vậy. Mau mau, tôi phải thấy có khả
năng, tôi đi làm thiện.
Còn không,
tôi không đủ khả năng này. Tôi nghe ở chỗ nào mà có người mà làm từ thiện để
giúp đỡ đồng bào. Hoặc là bên ngành công an, hoặc là bên ngành nào đó, mặt trận
nào đó, họ làm. Thì tôi sẽ gửi một trăm, hai trăm, hay gạo thóc gì, tôi gởi tôi
cho. Nhờ các anh đó sẽ mang đến giúp đỡ những người nghèo ở chỗ gặp cái tai nạn
đó. Mình chỉ cần cái lòng của mình từ thiện là được rồi. Mấy con thấy không?
Còn mình có khả năng thì mình đi kêu gọi người này người kia để hợp nhau. Rồi
mình kêu chiếc xe, đồng thời mình chở ra ngoài đó tặng người ta, mình cho người
khác. Có nhiều người nói như thế này: “Bây giờ mình góp nhau, mình giao
cho chính quyền đem cho người ta. Rồi chính quyền ăn hết một nửa ở trong, nó
cho có nửa”. Người ta ăn người ta tội kệ người ta, mình cái lòng mình thiện.
Cho nên Thầy
nhắc lại một câu chuyện như thế này: Bây giờ đó có một cái cậu sinh viên đó, đến
nhà thương Chợ Rẫy. Cậu đi vô đó cậu thăm người bà con của cậu ấy bị bệnh.
Nhưng mà có một bà đó, bà đến bà nói: “Con của bà đó đang bị xuất huyết,
sắp sửa chết. Bây giờ đưa thuốc, mà bây giờ không có tiền. Cậu có cậu cho tôi
chút ít”. Thì cậu này còn bao nhiêu tiền đưa hết cho. Nhưng mà sau đó thì
có người nói: “Trời đất ơi! Cậu bị cái bà này lừa đảo rồi, đâu có đứa
nhỏ nào mà xuất huyết”. Thì cậu này nói: “Như vậy là quá tốt. Không
có đứa trẻ nào mà xuất huyết thì tôi rất mừng. Tiền tôi đã giải quyết được rồi,
đâu có gì đâu”. Các con hiểu điều đó? Không có nghĩa là sợ người ta lừa, mà
sợ cái tâm mình không tốt. Không cầu danh, cầu lợi mà chỉ biết làm cái chuyện
đó. Mà bây giờ được tin nghe là không có đứa trẻ nào bị xuất huyết hết thì mình
mừng chứ sao. Các con hiểu điều đó chưa? Cho nên mấy con cứ làm thiện với
cái tâm thiện của mấy con thôi, đủ rồi. Đó, bắt chước cậu sinh viên
này đi. Hiểu chưa?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét