208- SỐNG ĐÚNG GIỚI LUẬT SẼ KHÔNG CÓ CHIẾN TRANH
(33:26) Còn
mình ở đây, cơm không lo mà vẫn no, có phải không? Có người nào mà tính đi ra
cày ruộng sống không? Ở đây trưa có người đem cơm tới cho mình ăn có sung sướng
không? Mấy con thấy! Tại sao mà mình có phước đến mức độ vậy? Do cái sự tu tập
của mình, phước hữu lậu nó có. Bởi vì mình tu là cái phước vô lậu nó phủ trùm cả
cái phước hữu lậu. Mấy con đến đây mấy con sống đi, mấy con có thấy có bao giờ
có người nào mà đói không? Còn Thầy bây giờ Thầy có đi ra cày ruộng nuôi mấy
con không? Mà giờ cơm mấy con ăn không hết, đó là cái phước hữu lậu. Cho nên
cái phước vô lậu nó phủ trùm cả cái phước hữu lậu. Thầy nuôi, bây giờ bao nhiêu
người cũng không bao giờ thiếu cơm. Nghĩa là cả cái thế gian này á, còn cơm ăn
thì Thầy đầy đủ cơm ăn, áo mặc đầy đủ cho mấy con. Thầy nuôi cả hàng tỷ người
cũng không đói nữa.
Mà bây giờ cả
cái Đất nước Việt Nam này mà tu theo Thầy thì không ai cày ruộng cũng có cơm
ăn, cỏ cây nó mọc nó thành cơm, có phải không? Cái phước của mình mà, rồi tự nó
nấu nó đem vô tận nhà cho mình ăn nữa. Không, cái phước của mình mà! Không Thầy
nói mấy con cứ suy ngẫm đi. Còn bây giờ mấy con tạo những cái điều kiện không
tu hành gì hết, cứ lo ra, lo cơm lo nước thì đi ra kia mà cày cấy mà ăn, có phải
không? Còn sự thật mình tu rồi thì không sợ gì hết, cơm ăn áo mặc đầy đủ, không
thiếu.
(35:02) Cho
nên tại sao Thầy nói ở trên thế gian này có xung đột với chiến tranh? Là tại vì
người ta không giữ gìn năm giới; chứ nếu người nào mà cũng giữ gìn năm giới,
làm sao có xung đột với chiến tranh. Trong nhà giữ gìn năm giới làm sao không hạnh
phúc, có ai nạt nộ có ai đánh lộn, có phải không mấy con? Thì làm sao có xung đột,
mà Đất nước này với Đất nước kia mà giữ gìn năm giới thì có ai mà xâm chiếm nước
này nước nọ, thì làm sao có chiến tranh, Thế giới làm sao có chiến tranh, các
con hiểu không?
Cho nên chỉ
có năm giới Phật thôi mà cũng đem lại hạnh phúc cho loài người rồi, huống hồ
chúng ta là Tu sĩ, đó thì các con thấy cái phước báo do giới luật nó hiện tiền
tới mức độ đó. Tại sao mà chúng ta là người Tu sĩ hôm nay mà chúng ta ngồi lại
mà chúng ta không có một bữa cơm nào mà chúng ta thiếu, tại sao vậy? Mười giới
chúng ta hẳn hòi mà, chúng ta có phạm sao? Vậy mà có người phạm mười giới mà phạm
ăn uống phi thời là mấy con chết, phải không? Mấy con thấy chưa? Giới luật của
Phật thật tuyệt vời!
Đạo đức của
Đạo Phật đem lại hạnh phúc cho loài người, thế mà người ta không đủ lòng tin
nơi Đạo Phật. Cả một nước Ấn Độ có một Đức Phật ra đời tại Đất nước đó. Nhưng Đất
nước Ấn Độ, bây giờ nó khổ sở là tại vì dân Ấn Độ không đủ phước, không làm
theo những cái hạnh của Đức Phật.
(36:33) Thầy
mong sao Đất nước Việt Nam chúng ta, những người dân Việt Nam chúng ta sống năm
giới; sống mười giới. Những Tu sĩ mấy con giữ gìn mười giới là đủ rồi; còn toàn
dân Việt Nam chúng ta giữ gìn năm giới, không có một Đất nước nào mà dám xâm
lăng Đất nước chúng ta hết. Chúng ta không cần đánh nó đâu. Bây giờ chúng ta
khôn lắm, không đánh mà chúng ta tiêu hủy kháng chiến; chúng đến dành chỗ này
chúng ta lại chỗ khác, cai trị chúng ta không được. Vô đây mua chuộc, cái người
Ngoại quốc mà xâm chiếm Đất nước chúng ta là mua chuột dân chúng ta để làm tay
sai cho chúng, thì chúng mới đến đây xâm chiếm. Chứ nó đến đây chúng ta bỏ dời
sang đằng kia; bỏ lại đằng kia, đằng kia, hoàn toàn không có sai chúng ta được
người nào hết. Bởi vì người nào, dân chúng ta đều giữ năm giới thì làm sao làm
tay sai ai, mấy con hiểu chưa? Cho nên cuối cùng chúng chỉ rút về chứ không,
không lẽ đi vô xâm chiếm đất đai để là cái gì? Bộ bên Trung Hoa nó thiếu đất hả?
Nó chỉ cần xâm chiếm con người chúng ta làm nô lệ cho chúng mà thôi, chúng ta
phải hiểu điều đó chứ, có phải không? Chúng bắt con người chúng ta để làm nô lệ
nó, để bây giờ nó xây dựng Vạn Lý Trường Thành nó bắt dân chúng ta qua đó làm,
hoặc làm một cái công trình gì đó? Nó bắt dân chúng ta làm để dân chúng ngồi
không chơi, nó mới xâm chiếm nước mình.
Còn bây giờ
mình giữ gìn giới làm sao mình đâu có sợ, nhà cửa Thầy cất vậy đó mà nó tới đây
xâm chiếm. Thầy bảo: "Đi, giao cho nó ở, nó vô nó ở, rồi nó đi, chứ
nó ở đó buồn quá" có phải đúng không mấy con? Cho nên đừng có
thèm đem súng đạn mà bắn chúng làm gì? Giết nhau làm gì? Có ích lợi gì? Phải
không? Con người Trung Quốc mà chết cũng giống như người Việt Nam chết, cũng
đau đớn chứ sao. Cho nên vì vậy chúng ta không đánh nhau, mà chúng ta rút.
Các con có
nghe Thánh Gandhi không? Bất bạo động mà lại là Đất nước Ấn Độ lại thống nhất lại
tốt chứ, có phải không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét