216- BA ĐỨC HẠNH
(1:32:02) Tu
sinh: Dạ, kính bạch Thầy! Hồi trước con có gởi cho cô Trang cái lá thư của
con cho Thầy đó Thầy!
Trưởng
lão: Con hỏi lại Thầy
trả lời cho.
Tu sinh: Dạ! Con cảm ơn Thầy!
Trưởng
lão: Nhớ không con?
Tu sinh: Cho con hỏi là bữa hôm cách đây một
tháng, thì Thầy nói là sau một tháng thì Thầy dạy con pháp tu. Giờ đã được một
tháng rồi!
Trưởng
lão: Rồi! Bây giờ bắt
đầu con thấy con sống độc cư ở trong một tháng đó con thấy nó như thế nào? Tâm
nó có thích sống một mình không?
Tu sinh: Dạ được!
Trưởng
lão: À được rồi, tốt
rồi đó! Đó là một tháng để trắc nghiệm, để biết mình sống một mình. Mà khi sống
một mình rồi đó thì từng cái tâm niệm mà xảy ra trong một mình con thấy nhiều
không? (Dạ)
Nó nghĩ cái
này, nghĩ cái kia nghĩ cái nọ, thấy người ta đi qua lại đó, thấy không?
Tu sinh: Dạ thấy! Nhưng mà con cũng không có
muốn nhìn.
Trưởng
lão: À, tốt!
Tu sinh: Dạ!
Trưởng
lão: Con cứ trình
bày hết trong một tháng của con độc cư.
(1:32:52) Tu
sinh: Dạ! Tại vì một tháng thì con cũng không có ở trong Thất nhiều là vì
con ra phụ bếp với cô Trang, cô Trang kêu con ra phụ bếp đó Thầy!
Trưởng
lão: Vậy thì phụ bếp!
Khi mà thấy người này làm như vậy, như vậy đó con có "tùy thuận,
nhẫn nhục, bằng lòng" không?
Tu sinh: Dạ có! Con có tập.
Trưởng
lão: Vậy tốt rồi! Vậy
là quý rồi. Bởi vì khi mà ở trong thất mà không có ra ngoài đó thì nó sẽ cái
khác, mà khi ra ngoài lao động với mọi người để nấu bếp đó, thì nó sẽ có những
cái chướng ngại pháp của nó. (Dạ)
Thì trong
chướng ngại pháp của nó, thì nó có pháp "Nhẫn nhục, tùy thuận, bằng
lòng" có phải không? Mà con có giữ đúng ba cái đức hạnh này
không? Nhẫn nhục, tùy thuận, bằng lòng, coi như bây giờ ai làm gì làm, tôi vui
vẻ không buồn phiền ai hết. (Dạ) Có đúng không?
Tu sinh: Dạ có!
Trưởng
lão: Có như vậy là
giải thoát rồi, như vậy là tiếp tục nấu bếp thêm để có được giải thoát thêm, phải
không?
Tu sinh: Dạ con có coi trong sách Thiền Căn
Bản thì con cũng có biết, dạ!
Trưởng
lão: Đó! Thì bây giờ
tiếp tục nấu bếp thêm để xả tâm nữa, coi ai có nói mình gì không? Đặng mình tiếp
tục xả, xả cho rốt ráo, xả cho sạch, cho sạch rồi thì tới đó sẽ biết.
Tu sinh: Vậy thì trong hai cái thời tối với
khuya con cứ tác ý hay sao?
Trưởng
lão: Tối với khuya
con cứ tác ý "Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”, ngồi
chơi coi thử coi nó còn muốn cái gì đây, nó còn muốn nói cái gì đây, coi nó nhớ
hồi đó mình nấu cơm hay phụ làm lặt rau gì đây, coi bộ còn cái gì chướng chướng
ở đây để mình xả tiếp. Con hiểu không?
Tất cả những
cái gì ở trong ban ngày nó đã qua đó nó sẽ hiện ra, rồi cái quá khứ của thời
gian nó lâu nó sẽ hiện tới nữa, chứ không phải nó không, nó yên lặng, nó bất động
thì quá tốt rồi, mà sợ nó không được thôi. Cho nên trong khi đó mình ra mình
lao động, mình đi phụ làm, để cho mình nghiệm thêm theo cái tâm của mình. Tốt lắm!
Bây giờ con tiếp tục, tiếp tục nấu cơm nữa đi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét