Thứ Hai, 19 tháng 6, 2023

271- KHI CHẾT GIỮ TÂM BẤT ĐỘNG LÀ VÀO NIẾT BÀN

 

271- KHI CHẾT GIỮ TÂM BẤT ĐỘNG LÀ VÀO NIẾT BÀN

(01:34:44) Tu sinh: Con kính bạch Thầy, có một trường hợp con xin hỏi Thầy ở chỗ này, tức là hai cấp độ, một là Thầy Bảo Châu ở chùa Long Đàm vào đây tu, cũng thương binh nặng như con; rồi là một cô nữa là cô Liễu Kim. Hai người này là chính con sau khi ngày trở lại là con, Thầy Thanh Quang trực tiếp hỏi Thầy, thì Thầy trả lời là đã nhập được Vô Dư Niết Bàn. Ra là cô Liễu Kim. Thế nhưng mà cứ tiếng đồn ra đồn vào, con thì tuyệt đối tin tưởng bậc A La Hán vì con thấy rằng ở trong Niết Bàn thì có hai trường hợp, 1 là Hữu Dư Niết Bàn.

Tức là như trường hợp Thầy chứng là Hữu Dư Niết Bàn. Còn Vô Dư Niết Bàn tức là như chúng con chưa chứng thế nhưng chúng con giữ được tâm bất động trong một khoảnh khắc nào đó mà ra đi vẫn giữ được thanh tịnh thì nhập, nó là nhập như thầy Pháp Châu chẳng hạn, thì đó là cái trưởng hợp Niết Bàn, ở trạng thái bất động tâm. Mà con thấy trong kinh Phật có những đoạn, sau khi có một ông mời Phật về rồi là thỉnh Ngài về là cúng dường 1 ngày đến 7 ngày được nghe pháp, pháp nhãn thanh tịnh sau đó là mất, mất cái thì ông A-nan đến hỏi Phật, thì Phật nói là đã chứng A La Hán.

Vậy thì con xin phép hỏi hai chỗ: một thì, Thầy Pháp Châu là một người đồn ra đồn vào bảo Thầy là chết là bị ức chế, bị tắm rồi là …​, rồi là Thầy Chơn Thành nói gì đó. Người thứ hai nữa là cô Liễu Kim, thì họ bảo cô Liễu Kim là người đang ăn mặn, nên cô giáo làm gì có cái chuyện chứng quả A La Hán, nhập Niết Bàn được. Con trực tiếp hỏi Thầy, Thầy bảo cô Liễu Kim là cái di chúc đó con rất là ấn tượng về cái chỗ đó con đọc và đưa cho mọi người, thì con luôn giữ bất động mà thực tế con đã giữ được bất động.

Có mấy lần con vắt cắn, bốn lần con bọ cạp á, thì vừa rồi con thương như rồi là vì con phạm cái giới, là con bị cắn sưng quá đau quá nên là ra thì cái chú đấy chú nói là rắn cắn, thế là cô Diệu Quang lấy cái lá mua, thì con mới uống cái lá mua thì nó cũng hết, nó cũng tọp (xẹp) chứ đau thì không đau. Con thấy rằng hiệu quả bệnh tật của con khi gặp được chánh pháp của Trưởng lão là con thấy là thương binh nặng như con, con thấy hiệu quả cực kỳ, mà con tuyệt đối tin tưởng! Thì hôm nay con muốn hỏi Trưởng lão một chỗ, thưa Trưởng lão chỗ Thầy Pháp Châu là một, cùng Cô Liễu Kim, một người tu sĩ, một người cư sĩ thì con xin…​

(01:37:15) Trưởng lão: À bây giờ con muốn nói cô Liễu Kim bởi vì bây giờ mấy con chưa biết Phật pháp hết, mà trong khi mấy con chỉ có niềm tin ở Thầy thôi.

Trong khi mấy con hấp hối sắp chết, Thầy bảo "Phải giữ tâm bất động, không được dao động". Bởi vì cái niềm tin của mấy con nghe Thầy nói, mấy con tin Thầy, mấy con giữ, thì ngay đó mấy con bỏ thân là mấy con vào Niết Bàn, đâu phải cần tu, Phật pháp là quá dễ.

Tại sao, cho nên đức Phật thuyết pháp là người ta chứng đạo liền, người ta rõ ràng là những người đó cái niềm tin người ta đối với đức Phật rất là cụ thể, cô Liễu Kim là cái người rất là có niềm tin, cho nên đâu, cô thấy cô có tu gì đâu, con hiểu chỗ đó không? Nhưng mà cô đặt trọn niềm tin ở Thầy cho nên khi mà cô hấp hối sắp chết, Thầy bảo phải giữ gìn cái tâm đó, cho nên cô ôm chặt cái tâm đó cho nên cô bỏ thân cô rồi, cô ở đó cô Niết Bàn chứ sao. Mấy con tu cực chứ cô đâu có cực, con hiểu chỗ đó không?

Đó mấy con thấy rất rõ, đạo Phật đâu phải khó! Khó là tại mình còn dính mắc cái này cái kia mình buông không được, còn bây giờ cô sắp chết rồi, cô không buông cũng phải chết thôi, cho nên vì vậy mà cô đặt trọn lòng tin nơi cái chỗ mà Thầy dạy, ôm chặt cái pháp bất động tâm. Cho nên vì vậy mà cô bỏ thân thì cô vào bất động, cô đâu còn dính mắc, cô đâu còn.. Trong lúc hấp hối đó, thay vì mà nếu không có pháp Thầy thì cô còn nhớ thương con hoặc lo cho chồng cho con hoặc thế này thế kia. Bây giờ thằng út bây giờ nó còn đi học như vậy, đầu óc cô nó cứ hướng đến những tình cảm của cô chứ gì; ờ bây giờ nó vậy thì biết ai lo cho nó để sau khi tiền bạc như thế này, cô cứ suy tư như vậy thì cô bị chi phối của cái tâm đời rồi thì cô phải tiếp tục tái sinh luân hồi khi cô bỏ thân. Còn trái lại cô tin, cô không có nghĩ đến con cái gì nữa hết, cô không nghĩ gì đến gia đình chồng con gì nữa hết, cô chỉ biết là "tâm bất động" cô thôi, thì như vậy là cô vào Niết Bàn chứ sao, con thấy rất rõ.

Bởi vây, khi mà cái người đó giữ mà, có mặt Thầy ở đó Thầy biết, Thầy dặn rồi "giữ gìn chỗ này cho Thầy" thì cái niềm tin mà Thầy ngay ở chỗ đó cô cứ lo chỗ đó cô không nghĩ gì gia đình cô nữa hết, cô ôm cái đó cô đi thì bây giờ cô tắc thở thì rõ ràng là …​. Mà ngay đó cái mặt tươi rói, không có cái chỗ gì mà phiền não, thương ghét gì nó hiện lên cái mặt của cô, nó rõ ràng thì cô vào Niết Bàn chứ sao.

Nhìn vào cái mặt của cái người đang chết á nó thanh thản, hay hoặc là cái người đang chết nó đang buồn khổ; mấy con lo lắng buồn khổ này kia, thì mặt con phải hiện ra cái tướng đó, con hiểu không? Mà giờ người ta bất động thanh thản, cái mặt người ta tươi rói mà ta vui vẻ, tức là người ta vào Niết Bàn chứ sao, nhìn cái mặt của người chết là ta biết liền; còn cái mặt con mà xanh ẻo, mà nó chằng đó, người ta biết trời đất ơi! Cái ông này đây, lo lắng cái chuyện đời cho nên ông chết cái mặt ông xanh ẻo, cái mặt tái mét, con hiểu không?

(01:40:21) Tu sinh: Thế con xin hỏi Trưởng lão là cái giây phút cuối cùng quan trọng còn quá khứ cô, chẳng hạn cô đang ăn thịt ăn cá, rồi cô làm những điều như thế, rồi cô uống thuốc, mổ xẻ, thì đó nghe bảo là cô cần uống thuốc, tức là cô phải dùng thường xuyên, cô uống thuốc thì…​ nhưng mà cô vẫn sử dụng như vậy thì..?

Trưởng lão: À đâu có sao, ăn thua gì, bởi vì cái tâm bất động nó chuyển biến, thay đổi hết mấy con. Cho nên bây giờ mấy con muốn giữ được cái tâm bất động mấy con phải ăn chay rồi mấy con mới giữ. Còn cái này cô này sắp chết rồi cô còn cái gì nữa, cho nên vì vậy mà cô cứ ôm chặt cái bất động cô, để mà cô chết. Cho nên tất cả những cái gì mà cô sống từ lâu tới giờ là trong ác pháp, cô không có thiện pháp được; nhưng bây giờ cô chỉ ôm chặt cái tâm bất động cô thì nó chuyển biến hết nhưng cái ác pháp, cô vào Niết Bàn liền tức khắc chớ.

Tu sinh: Mô Phật, thế thì trường hợp của Thầy Pháp Châu thì thế nào ạ?

Trưởng lão: À thầy Pháp Châu thì kể như là Thầy còn phải trả nghiệp, thì khác.

Nói chung là mình ôm chặt pháp thì nó không có xảy ra, còn Pháp Châu thì không ôm chặt pháp, cho nên thầy bị nó sai thầy cho nên thầy chết ở trong cái buồng tắm.

Tu sinh: Mô Phật, thì hôm trước thì con có cả Thầy Pháp Châu nghe con có viết một bài "Thầy Pháp Châu nhập Niết Bàn" thì bây giờ có nên in ra nữa không Thầy? Con đã viết cái bài đó để mấy Phật tử biết đến cái công của thầy á, thế thì bây giờ Trưởng lão đã trả lời vào cái hôm con nghe …​ thiện xảo, trả lời cho chúng con.

Trưởng lão: Nói chung là Pháp Châu cũng còn phải trả nghiệp qua cái chết của Pháp Châu, nó cũng chứng tỏ là cái nghiệp nó còn, chưa phải hết đâu. Chớ phải chi mà Pháp Châu lên trên cái giường mà nằm nó tự tại thì chết như vậy nó mới bất động tâm. Còn cái này nó đang bị ở trên, thầy phải đi cầu, cho nên thầy phải đi vào trong cái phòng vệ sinh, nhưng mà nó tối tăm mặt mày, thầy mới xỉu ở ngoài mà Thầy chết, nó chưa vào được cái cầu mà thầy chết ở ngoài. Chớ phải chi mà lúc bấy giờ đó, mà Thầy giữ được cái tâm bất động thì lúc bấy giờ thầy sẽ lên giường thầy nằm thẳng thắn, rồi thầy nằm nghiêng thầy ra đi, đó là thầy ở trong tâm bất động.

(01:42:45) Còn cô Liễu Kim á, cô từ lâu tới giờ cô ở trong ác pháp của gia đình, nhưng mà cô đặt trọn niềm tin cho nên lúc mà nằm hấp hối, duyên may nó có duyên có Thầy, cho nên Thầy bảo phải giữ cái tâm đó đi, à đừng có, các cái niệm khác đều buông xuống hết, giữ cái tâm bất động. Cho nên cô nằm thản nhiên cô giữ tâm bất động, cô chết rất an ổn. Chứ đâu phải cô chết co quắm đâu, các con hiểu không?

Khi mà tâm mình nó bất động, thanh thản rồi, con người của mình chết nó thanh thản lắm mấy con, con mấy người mà co rút mà chết, mà gồng tay gồng chân đau khổ lắm, con hiểu chỗ đó chưa, nó đau khổ lắm! Cho nên thấy cái con người chết như thế nào thì chúng ta biết cái tâm niệm nó sẽ như thế nấy.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

506-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ

  506-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như l...