332 - GIỜ NÀO VIỆC NẤY
(32:00) Còn
mấy con nhìn vướng mắc như thế nào? “Trời ơi! Cái gốc cây đó mà không ra chẻ để
làm củi chụm bếp, thì không được. Thôi bây giờ tháo chân ra chặt củi” thì mấy
con bị dính nó. Sai! Không được. Bây giờ nhìn thấy hũ gạo không đậy. “Trời! Con
chuột nó bò vô”. Cái tháo chân ra lấy cái nắp đậy lại, thì mấy con đã sai. Giờ
này đâu phải giờ đậy gạo? Mà gạo mà không đậy nắp, mà bố thí cho chuột ăn một
hai hột bao nhiêu mà tiếc dữ vậy? Mình ăn như chuột ăn có gì đâu mà lại lật đật
mà đi làm. Có phải không?
Rồi bắt đầu
bây giờ mấy con nhìn, ngồi đây ngồi không chơi nhìn đây cái bắt đầu nói: “Trời
ơi! Mấy đứa tụi nó cắt cải bỏ vầy uổng quá, lấy làm dưa mai mốt ăn”. Thì như
vậy “Không có được, cái giờ này là giờ ngồi chơi, chứ đâu phải giờ
làm mà sinh ra chuyện làm”. Thì như vậy không được mấy con, đừng có sinh
cái chuyện. Ngồi chơi thì cứ chơi, mà nó sinh chuyện: “Dừng lại chứ ở
đây, giờ này ngồi chơi chứ đâu phải giờ làm”.
(32:43) Người
ta cho một cái giờ lao tác, giờ làm thì đi làm. Giờ nay mà ngồi đây thấy cái
nhà nhện đâu mà giăng bên đây, giăng bên kia: “thôi đi lấy chổi quét
đi” thì cái này không được: “Giờ này không phải giờ đi quét”. Thì
mấy con phải ngăn chặn nó ngay liền. Nghĩa là mấy con phải tập làm chủ từng cái
lao động, từng cái ăn, cái uống, từng tất cả mọi sự việc xung quanh mấy con, mấy
con làm chủ. Giờ nào ra việc nấy, giờ này không phải giờ quét nhà mà thấy bụi bặm
đi quét nhà là sai. Đó là mấy con cứ tập như vậy.
Cái giờ mà
lau quét thì mấy con phải là người cẩn thận. Lau quét như thế nào cho cái nhà
này, cái trách nhiệm của mình, mình phải làm sạch sẽ. Rồi phải ngăn nắp đàng
hoàng, đâu ra đó thì nó mới được. Thí dụ như mấy con treo bọc bọc đó, dòm thấy
coi không được, phải không? Thì như vậy là coi đùm đùm đề đề quá, mấy cái này
coi không được, không ngay ngắn gì hết. Thì không phải bây giờ đi sắp xếp đâu.
Đã có ý kiến. “Tới cái giờ làm việc mà mày cứ tính cái chuyện này, chứ giờ không
phải là giờ mày đi làm ”. Cho nên vì vậy mấy con dừng lại, ngay cái giờ này cứ
ngồi tu.
Nhưng mà hồi
nãy mình có nhắc nó rồi, tới cái giờ mà lao tác thì tao xách mấy cái này xuống.
Bây giờ phải đựng nó trong một cái chai keo, hay cái gì cho nó kín đáo, không
có treo đùm đùm đề đề thì nó xấu lắm. Có phải không? Thì do đó bây giờ cô Trang
đi chợ mua dùm cho mấy cái chai keo tôi đựng đường hay đựng ba cái này, để cho
nó ngay hàng thẳng lối. Chứ tôi treo treo vầy tôi thấy sao nó bừa bãi quá, nó
không ngăn nắp chút nào hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét