333 - THẦY CHỈ DẠY ĐỂ CÁI GÌ CŨNG PHẢI GỌN GẼ SẠCH SẼ NGĂN NẮP
(34:52) Thầy
ra đây chừng ba bữa, ở đây ngăn nắp hết. Mấy con cứ nhìn đi, thầy thấy Trời đất
ơi! Cái gì mà bữa nay cái bọc, bên kia cái thùng nó để tùm lum vậy đó, không
ngăn nắp, đâu có được. Có phải không? Mấy con nhìn coi có phải không?
Cô Thanh
Như: Vậy con bạch
Thầy ra rồi chỉ dạy tụi con ngăn nắp luôn.
Trưởng
lão: Thì Thầy
bây giờ Thầy ra, Thầy chỉ đó là thiếu ngăn nắp. Mai mốt Thầy ra kiểm tra: “Ờ bữa
nay tụi nó tiến bộ”. Mà nó không tiến bộ, Thầy nhắc nữa. Thầy nhắc: “Bây giờ mấy
con không biết làm sao, bây giờ cũng còn bao đồ để đùm đùm đề đề”. Thì bắt đầu
bây giờ Thầy nói với cô Trang: “Con phải đi mua những cái gì gì, đây những
cái bao đường này như thế nào? Cái bọc này là đựng cái gì gì? Nó có loại, có loại.
Vậy chúng ta phải mua mấy cái chai, hay hoặc cái gì, cái gì. Hay là cái thùng
hay cái gì cho bằng nhựa đồ này kia, bỏ có nắp đồ đậy đàng hoàng, đừng có cột
đùm đùm đề đề vậy”.
Thì bây giờ
Thầy ra đây mới có một lần mà Thầy thấy nó treo đùm đùm đề đề là Thầy biết: “Cái
nhà này bừa bãi lắm, cái nhà bếp này chưa ngăn nắp”. Rồi Thầy ra lần thứ
hai nữa, thì giờ đó Thầy mới bảo cái người mà sắp xếp cho nó ngăn nắp trở lại
đó. Thì Thầy coi cái bao lớn đó đựng cái gì, Thầy bảo phải mua cái đó, cái
thùng đó về bỏ cái đó vô đậy nắp lại. Mai mốt có cái thứ đó nữa bỏ vô trỏng.
Thì nó đâu có ngăn nắp đâu, để đàng hoàng, ngăn nắp đàng hoàng mà.
(36:28) Bây
giờ mấy con chưa ngăn nắp, mai mốt Thầy ra chừng vài ba lần ấy thì ngăn nắp hết.
Mà có cầu Thầy đi, chứ không cầu Thầy không đi, để ngoài này cho biết. Tại sao
vậy? Tại vì Thầy nhắc nhở mấy con rồi, mấy con phải ráng cố gắng nặn cái đầu,
làm cho có ngăn nắp lại. Không có treo đùm đùm đề đề vậy, không có để bọc như vậy.
Con thấy vô cái chỗ Thầy ở, không có bao giờ treo tầm bậy, tầm bạ, đâu ngăn nắp
đó hết. Phải không? Phải học những cái ngăn nắp chứ. Làm người ngăn nắp trong
tâm của mình, phải sắp xếp cái tâm ngăn nắp như thế nào? Cái ý kiến nào đưa ra
trước, cái ý kiến nào đưa ra sau. Ngăn nắp.
Bây giờ
trong tâm của mấy con nó lộn xộn, nó bừa bãi, cũng giống như ở ngoài. Nhìn ở
ngoài biết tâm của mấy con hết ráo không có trật. Vô cái thất của mấy con, ở
ngoài thấy sạch sẽ, bước vô nhà tắm trời đất ơi! Cái gì nó cũng dồn ở trỏng hết
trơn hết trọi, trời ơi! Thấy mà ghê! Cho nên mấy con phải ngăn nắp đoàng hoàng.
Vô nhà tắm phải sạch sẽ ngăn nắp, không được treo khăn khíu cái này cái kia tùm
lum trong đó không được. Phải học ngăn nắp. Ngăn nắp cái đời sống thì trong tâm
mình nó đã sắp xếp có ngăn nắp trong đó rồi. Cho nên cái người tu nó có ngăn nắp
đàng hoàng thì cái người đó tu dễ. Tu dễ lắm, không có khó đâu.
Bởi vì nó rõ
ràng, nó thực hiện ra ngoài cái sự giải thoát của nó ra ngoài, đâu ra đó hết,
đâu có cái chỗ nào lộn xộn. Nhớ chưa?
Bây giờ là
còn hỏi Thầy gì thêm đi, Thầy chỉ dạy cách tu. “Tâm bất động, thanh thản, an lạc,
vô sự” là đầu tiên. Mấy con nhớ chưa? Mấy con tu lâu rồi trong cái đầu bây giờ
tâm bất động chưa?
Mai mốt Thầy
vô, Thầy kiểm tra mấy cái thất hết, Thầy coi coi có ngăn nắp không? Không ngăn
nắp thì cái tâm chưa có ngăn nắp.
Rồi con cứ
ngồi xuống hỏi đi, khỏi cần quỳ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét