40- TỔ CHỨC TU HỌC PHẢI THEO PHÁP LUẬT NHÀ NƯỚC
(44:11) Trưởng
lão: Cho nên đến đây, hôm nay mấy con thấy là Thầy có bức thư này là
muốn nhắc nhở mấy con cần phải (Con sẽ đem phát cho quý học viên.
Mấy con sẽ
có những cái bức thư này, Thầy không biết đủ hay không, nhưng Thầy đã cho photo
một số. Còn nếu mà thiếu thì Thầy sẽ gởi thêm cho mấy con, Thầy sẽ in thêm Thầy
gởi. Thì hôm nay mấy con sẽ đọc để mấy con biết được cái mục đích của Tu viện.
Cái người đến đây sẽ tu như thế nào? Phải làm sao? Như thế nào? Để đúng cái đường
lối của nó, chứ không thể đến đây mấy con cứ nghĩ trong đầu: “Đến đây
mình đăng ký ba tháng mà ở có ba bữa đi chơi, đi ra hoặc đi về”. Cái điều
này là làm sai. Nó tượng trưng cho sự dối trá của mấy con.
Mấy con đăng
ký ba tháng là phải ở đây ba tháng chứ không được đi tới đi lui, làm cho cái
người mà ở đây người ta đăng ký người ta rất là vất vả, người ta phải cực khổ.
Đăng ký không có nghĩa là chúng ta viết ở trong cái sổ như thế này không, mà
chúng ta gửi lên Ban An ninh của Nhà nước, công an để người ta quản lý chặt chịa
cho cái Tu viện chúng ta, không có cái người phạm pháp vào đây phá rối, để bảo vệ
sự tu hành của các con.
Cho nên khi
mà các con quyết định ở đây một ngày, chiều mấy con về thì thôi. Mấy con ở lại
đêm thì mấy con đăng ký trong một đêm ngày hôm sau về, thì mấy con đăng ký, người
ta ghi nhận cho mấy con. Đấy là cái nhiệm vụ trọng trách thi hành pháp luật của
Nhà nước. Một người công dân tốt, là luôn luôn thi hành pháp luật của Nhà nước.
Một người công dân xấu, luôn phạm pháp luật của Nhà nước, là không xứng đáng một
người công dân trong một đất nước độc lập.
Chúng ta là
những người công dân tốt trong một đất nước độc lập như Việt Nam của chúng ta.
Cho nên chúng ta cần phải thi hành đúng để bảo vệ sự an ninh cho mình, cho người
khác nữa.
Cho nên khi
mà pháp luật đưa ra Thầy thấy rất đúng. Đây là bảo vệ chung, chúng ta phải làm
kỹ lưỡng, cặn kẽ, đăng ký hộ khẩu đàng hoàng, chúng ta không phải là người xấu.
Người gian, người có tiền án, tiền sự thì chúng ta sợ. Còn chúng ta là những
người tu hành, là những người tốt, chúng ta không sợ gì hết, đăng ký hộ khẩu,
lý lịch đàng hoàng. Tôi là người tốt tại địa phương đó, đến đây là vì mục đích
tu tập, chứ không phải vì mục đích khác.
Tu viện mình
nắm vững, Nhà nước nắm vững để bảo vệ Tu viện của mình, người ta lo lắng cái Tu
viện của mình, một cái danh tiếng Tu viện của mình như thế này, mà có một người
làm sai trong Tu viện, thì Tu viện này sẽ bị đóng cửa. Và như vậy rất thiệt
thòi biết bao nhiêu người không được về đây tu tập.
Nếu sự quản
lý chặt chẽ, thì một ngày nào đó ở đây sẽ có những lớp học, mà những lớp học đó
chúng ta sẽ xin ở Sở Giáo dục, Sở Giáo dục sẽ xin phép Bộ Giáo dục cho chúng ta
mở lớp học, dạy từ đạo đức hiếu sinh cho đến đạo đức minh mẫn. Và cái Ban Giảng
huấn là những thầy đã chứng đạo.
(47:11) Ở
đây Thầy đang tập trung một cái số người, để trở thành Ban Giảng huấn cho Tu viện
Chơn Như. Thì mấy con thấy Thầy chuẩn bị rất là lâu dài, rất là xa. Để chúng
ta, thí dụ như bây giờ Thầy mở đây ba tháng, mấy con sẽ về đây, xin phép gia
đình hẳn hòi, về đây học ba tháng hoặc dạy một tháng, mấy con sẽ xin phép về
đây ở một tháng.
Ngày ngày mấy
con sẽ đến lớp học, mấy con học hẳn hòi, có lớp lang đàng hoàng, có bàn ghế
đàng hoàng, có sổ sách, mấy con không có tập sách, tập vở thì người ta sẽ phát
cho. Mấy con không có bút người ta sẽ cho mấy con bút để mấy con ghi chép những
gì cần thiết để mấy con nhớ.
Người ta dạy
có chương trình hẳn hòi, hoàn toàn có giáo trình, giáo án để dạy mấy con, có lớp
lang đàng hoàng chứ không phải dạy suông đâu. Nghĩa là trước khi dạy, người ta
sẽ soạn thảo cái giáo trình, giáo án của cái lớp học của các con đầy đủ bài vở
đâu ra đó hết.
Đâu phải dạy
học mà mấy con vô ngồi cái lớp như thế này mà học được sao? Đây là cái giảng đường
để mấy con nghe thôi. Còn cái lớp học phải có bàn ghế, phải có nơi chốn mấy con
ngồi, để mà mấy con ghi chép những điều mấy con cần.
Cho nên cái
lớp học, nó như là cái trường học thì như vậy là chúng ta phải xin qua một cái
sự xin phép của Nhà nước cho phép mới dám mở trường. Còn không cho phép mà cất
trường học thì không được. Mà cho phép thì nó không phải Sở Giáo dục ở tỉnh, mà
Bộ Giáo dục, nó phải đi từ cái chỗ này. Nhưng Sở Giáo dục chấp nhận, Sở giáo dục
của tỉnh Tây Ninh chấp nhận thì Bộ Giáo dục sẽ chấp nhận, các con thấy nó phải
đi từ cái chỗ đó nó vậy, chứ không thể nào…
Còn bây giờ
mà chúng ta được ngồi yên đây, được nghe Thầy thuyết giảng đó là qua cái Ban
Tôn giáo của Sở Tôn giáo của Nhà nước.
Nghĩa là ở
Tây Ninh nó có cái sở mà do cái Ban Tôn giáo của Nhà nước chấp nhận cho chúng
ta. Cho nên cho Tu viện chúng ta được thuyết giảng, chứ mà nếu chúng ta tập
trung như thế này, mà cái Sở Tôn giáo nó không cho thì chúng ta không được.
Các con thấy
mỗi phút mà chúng ta được ngồi yên tu tập là chúng ta có đủ cái sự giúp đỡ từ
chính quyền cho đến những người khác.
Tại sao người ta cho mình như vậy? Tại vì người ta nghiên cứu được kinh sách của Thầy đã viết dạy rất đúng, không mê tín. Có phải không? Thầy có dạy mấy con cầu cúng, cầu siêu, cầu an, đốt tiền vàng mã đâu, dạy mấy con sống đạo đức. Người ta nghiên cứu rất kỹ, người ta mới cho phép mình.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét