449- PHÂN BIỆT ĐỊNH CỦA PHẬT VÀ ĐỊNH CỦA TỔ
(1:08:16) Sư
Gia Hạnh: Mà bây giờ
tùy theo cái trí tuệ của mình, mày liệu mày làm gì đó mày làm, hễ mày làm sai
thì không được. Sao mà có câu Thầy nói là: ”Định là không có trí tuệ,
là bởi vì Định nó động mà làm sao mà nó định được, trí tuệ nó động mà làm sao
nó định”. Là sao Thầy?
Trưởng
lão: Người ta định ở
trong động con.
Sư Gia Hạnh: Định ở trong động. Nhưng mà nói cái
trí tuệ là nó động, thành ra ở trong trí tuệ là không có định.
Trưởng
lão: Họ nói theo Thiền
Đông Độ.
Sư Gia Hạnh: Dạ! Cái đó là của Thiền Đông Độ hả?
Người ta nói.
Trưởng
lão: Định của Phật
đó là: "Động ở trong định, (á "Định ở trong động"), còn
người ta nói là động ở trong định". Thí dụ: Như cái trí tuệ hiểu biết
chuyện gì cũng hiểu hết, mà người ta chửi mắng mình không giận, không hờn nó là
định.
Sư Gia Hạnh: Nhưng mà nói trí tuệ là nó động.
Thành ra nếu nó động là không có định?
Trưởng
lão: ….
Sư Gia Hạnh: Bởi vậy con nói cái câu này của
ai không biết.
Trưởng
lão: Của Thiền Đông
Độ. Cho nên bắt người ta "Biết vọng liền buông", buông riết
cái không còn thứ gì hết. Như Hòa thượng Thanh Từ dạy đó: "Tri Vọng".
Còn người ta: "Ý làm chủ, ý tạo tác, ý dẫn đầu các pháp",
ý thức của mình quá cụ thể, quá rõ ràng để làm chủ sự sống chết, thế mà ức chế
nó. Cho nên toàn bộ nó bị trục trặc hết, mình đâu có làm được gì đâu, tu sai,
ngàn năm cứ vậy.
Sư Gia Hạnh: Dạ! Bởi vậy hai cái, thấy nó khác
xa quá ha! Không hiểu được cái nó đâm ra nó sai lệch biết bao nhiêu sai.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét